Lưu Tâm trầm lặng cúi đầu ăn
Tần Uyển Tình mặc kệ, thu hồi tầm mắt, nàng cũng không tò mò gì nhiều
Lưu Tâm lâu lâu nhìn ra ngoài cửa, hoặc lén nhìn nàng, sau đó nhanh chóng làm như không có gì
Một lúc lâu không thấy Tần Uyển Tình động đậy gì, môi hắn mấp máy muốn nói gì đó nhưng lại thôi
" Có chuyện gì? " Giọng nàng lạnh tanh, đem theo hắn thật phiền phức
" Công chúa có thể giúp ta một chuyện không? " Lưu Tâm nói rất nhỏ, nhưng đủ để nàng nghe thấy
" Chuyện của ngươi liên quan gì ta "
" Ta.. ta.. có thể đưa ngươi bạc, à không, đổi thời gian của ngươi thành bạc "
Tần Uyển Tình nhìn hắn, đôi mắt hờ hững khiến hắn có chút chột dạ
Nàng nhẹ nhàng cầm tách trà lên, nhấm nháp hết
Sau đó ném thẳng cả li trà vào người hắn, may sao hắn có thể tránh được, ánh mắt ngoài ngạc nhiên cũng chẳng có gì gọi là phẫn nộ
" Ngươi coi bản công chúa là gì vậy? Tiền của ta đủ đập chết ngươi rồi, hừ, ta cần vài đồng bạc lẻ sao? Hở! Hở! Ta phải đánh chết tên hỗn đản nhà ngươi " Tần Uyển Tình nổi điên lên, bà đây không phải là kẻ si mê phú quý nhá, khinh biệt bà à, đánh cho tỉnh ra này
/ Tỉnh lược một ngàn từ /
Lưu Tâm thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng, tóc có chút lộn xộn, hắn khó khăn lắm mới ngồi dậy được
Nhìn người con gái trước mắt vẫn ung dung rót trà, khóe miệng hắn giựt giựt vài cái
Nàng ta mới nãy thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/183475/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.