Chương trước
Chương sau
Viện Nhị công chúa
Không khí im lặng đến đáng sợ, Tần Nhu vẫn bất động trên giường, gương mặt tái nhợt, một chút sức lực cũng không có
Chu thái y vẫn chăm chú bắt mạch cho nàng, chỉ là chân mày nhíu càng chặt, lộ ra sự sợ hãi, thở dài một tiếng để trấn tĩnh lại
" Bẩm Hoa quý phi, nhị công chúa vì dạo này tâm trạng bất ổn, kèm với quỳ lâu trong tuyết dẫn đến nhiễm phong hàn gây sảy thai "
Xong rồi, cái mạng già này đi tong mất thôi, mới sáng sớm mà đem tới đại họa cho ta, ta ngày ngày vẫn luôn ăn chay niệm phật mà
" Ngươi tự biết bản thân phải như thế nào chứ? " Hoa quý phi trầm xuống, giọng nói tràn ngập nguy hiểm
" Thần đã biết "
Giữ cái mạng này thì quái gì lại chẳng hiểu hàm ý trong lời nói của Hoa quý phi, với một người cao quý như Nhị công chúa, việc chưa chồng đã con rất đáng sỉ nhục, việc này lan rộng ra thì chẳng khác gì bôi tro trát trấu cả, không chừng cả đời cũng chẳng ma nào đến rước đi
" Ngươi lui ra đi " Hoa quý phi nhàn nhạt nói, Chu thái y cũng là người dưới phe của nàng ta
" Vâng "
Cánh cửa phòng nhanh chóng đóng lại
Hoa quý phi nắm lấy tay nữ nhi của mình, âm thầm ghi hận, mẫu phi sẽ không để con chịu thiệt nữa
_______________________________
Nhị công chúa lúc trước bị trúng độc, nay phát tác do nhiễm phong hàn
Đây là lời lừa dối che mắt người đời, sự thương cảm đối với nhị công chúa ngày càng tăng trong mắt dân chúng
Rất hay cho một Chu thái y
" Ám vệ tra được, nhị công chúa do sảy thai mới bất tỉnh " Tú Yên thấp giọng báo cáo, nhưng từ lúc nói đến giờ tiểu công chúa vẫn luôn im lặng trầm tĩnh, một chút hứng thú cũng chẳng có
Cứ như là mọi chuyện đều theo sắp xếp của tiểu công chúa
Trong thân xác của đứa trẻ
Nghĩ tới đây Tú Yên liền rùng mình một cái
Tần Uyển Tình vẫn nhàn nhã uống cạn tách trà
Lúc yến tiệc vô tình có va chạm với Tần Nhu, nàng cảm nhận mạch tượng nàng ta có vấn đề, đây là mạch tượng của người mang thai
Nàng vẫn luôn âm thầm quan sát xem cái thai của ai
Tần Nhu thường lộ ra ánh mắt chán ghét khi nhìn bụng của mình, như vậy chứng minh nàng ta đã biết được sự tồn tại của đứa bé
Khi quỳ trong tuyết, nàng ta biết rõ như thế làm tổn hại đến nó, nhưng vẫn kiên quyết quỳ ở đấy, đến lúc đau đớn, nàng ta ngoại trừ sợ hãi, trong đó còn lóe lên sự vui mừng
Tâm tư nữ tử cổ đại quá đáng sợ
" Hôm nay xuất cung " Trong cung ngột ngạt thật, nàng cũng muốn xem bên ngoài kia có gì thú vị hay không
" Việc này cần bẩm lên hoàng thượng " Tú Yên rất muốn đi, nhưng việc tùy tiện ra ngoài không phải ai cũng có thể quyết định
" Ừm, ngươi đi đi, nếu phụ hoàng không đồng ý, cứ trực tiếp đe dọa là được "
Phun nước mất, tiểu công chúa à, người ta là hoàng thượng, không phải con tôm, con tép đâu mà kêu nô tì đe dọa
Tự dưng cảm thấy cái đầu sắp không còn trên cổ nữa
Cuối cùng chỉ có thể nuốt nước bọt, ngậm ngùi đi
Cỡ 2 canh giờ sau, Tú Yên cầm lấy một thẻ bài màu vàng, lẽo đẽo đi đằng sau một đại cô nương xinh đẹp
" Ta nói ngươi xin phép phụ hoàng xuất cung, ai kêu ngươi đem người về.. A! chào Chu công công " Tần Uyển Tình cổ quái nhìn nữ tử trước mặt, là đại mỹ nhân a
Tú Yên suýt đứng không vững, nàng ta lại đụng vào đại nhân vật nào nữa đây
" Hoàng thượng nói đem Chu công công theo hộ giá, đây là thẻ bài xuất cung " Bình tĩnh, cái gì cũng phải bình tĩnh
Chu công công đen mặt im lặng, hắn mặc một thân váy lụa hồng đơn giản, là màu hồng bánh bều, môi son má phấn, tóc búi lên, minh chứng là người đã có phu quân
Bản công chúa không mấy ngạc nhiên lắm
Là nam nhân mà đẹp đến yêu nghiệt như vậy, bất công quá
Tần Uyển Tình ăn mặc đơn giản, váy lụa màu xanh mạ, rất thoải mái người nhìn
Lúc xuất cung không đem theo Tú Yên, có một số việc cần nàng ta ở lại giải quyết, đi theo sợ mệt tim với hai vị tổ tông này
Xe ngựa chẳng mấy chốc vào khu sầm uất của kinh thành, tiếng rao bán nhộn nhịp vang lên
" Mẫu thân, xuống xe thôi " Tần Uyển Tình ma mãnh nói
Ai là mẫu thân của ngươi? Ta không dám leo lên đầu hoàng hậu ngồi đâu, vả lại ta xinh đẹp trẻ trung thế này, ngươi lại phun ra một tiếng mẫu thân
Nhưng lại nuốt lại những lời này
Hắn ngó nghiêng để tránh gặp người quen, xuất hiện trong dáng vẻ này có chút xấu hổ
" Mẫu thân, chẳng ai nhận ra người đâu "
Gương mặt yêu kiều, ướt át thế kia, ai mà nhận ra đây là tên thái giám khó tính trong cung chứ
Tự dưng hắn lại tin nàng, chỉ cần nàng nói sẽ là sự thật vậy
Tần Uyển Tình quan sát một vài cửa tiệm, phàm cửa tiệm nào ở chỗ tốt nàng đều nhắm tới
Lâu lâu lại nắm vạt áo của hắn, ngọt ngào vang lên hai tiếng " Mẫu thân " để bọn xú nam nhân kia không mơ tưởng đến nam sủng của phụ hoàng
Chu công công thầm mắng, ngươi làm bộ dáng dễ thương như thế làm gì, lát sau cũng nắm lấy tay nhỏ bé của nàng, trong lòng có chút ấm áp
Ấm ức nãy giờ cũng tan mất
Ám vệ đằng xa nhỏ giọng bảo nhau " Tiểu vương phi sắp bị bắt mất rồi, cần bẩm báo với vương gia không? "
Khi Vũ Nhiên rời khỏi đây, để lại khá nhiều ám vệ cho nàng, tính giám sát nàng, ngờ đâu đám đó bị nàng thu phục làm người của mình, đôi khi một vài người trong họ có gửi thư về cho Tam vương gia, nhưng đều bị nàng biết
Kết quả chẳng mấy ai tốt đẹp
Xin lỗi ngài, thuộc hạ vô dụng, ai mà biết được thất công chúa là con ác ma chứ, rất đáng sợ, đáng sợ gấp ngàn lần ngài
Chỉ có thể đưa mắt theo sau thất công chúa để bảo vệ
_______________________________________
Rất cảm ơn mọi người thời gian qua đã ủng hộ Ngư
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.