Bữa cơm rất nhanh chóng trôi qua, Tâm An chỉ tính chào hỏi xã giao rồi tiếp tục lên đường, không ngờ lại gặp sư phụ ở đây, hắn liền nhất quyết xuất phát cùng nàng, mặc cho mọi người nhìn hắn ra sao
Ban đêm, tuyết lại rơi thêm vài hạt, hơi lạnh lan tỏa khắp nơi, nha hoàn bên cạnh Tần Uyển Tình cho thêm than vào lò, lấy áo khoác choàng lên cho nàng, nhẹ nhàng khuyên bảo:
" Tiểu thư, đêm đã khuya, người nên nghỉ ngơi sớm "
" Ngươi lui ra trước đi "
Nha hoàn hành lễ, sau đấy nhẹ nhàng đóng cửa phòng, nhắc nhở hộ vệ và các nha hoàn canh cửa khác giữ im lặng, rồi mới bước ra khỏi Đào viện
Nơi đây được coi là nơi yên tĩnh nhất, yên tĩnh tới mức nghe cả tiếng gió rít qua cửa sổ, lạnh lẽo tới nhường nào, chậu hoa hải đường đặt cạnh cửa sổ chỉ còn lá xơ xác, đọng lại vài hạt tuyết trắng, khiến nó trở nên hoa lệ
Ngày mai các nàng sẽ xuất phát đến Vũ quốc, nếu tiếp tục ở nơi đây không tốt, nàng còn chưa thỉnh an thái hậu Vũ quốc một ngày nào cả, sợ là đã lan truyền tiếng xấu khắp hoàng cung
" Ngươi còn không ra mặt " Nàng trầm giọng nói
" Nghĩ gì mà thất thần thế? " Vũ Nhiên đứng sau lưng nàng từ lúc nào, nếu gặp người khác chắc chắn sẽ bị dọa cho mất hồn
" Vài chuyện vặt thôi " Tần Uyển Tình ngồi xuống ghế, tự tay rót cho mình một tách trà nóng để ấm bụng, lại bị Vũ Nhiên ngăn lại, hắn đưa tay phải của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513145/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.