Tú Yên xếp lại trang phục, trang sức sang trọng ngay ngắn lên xe, phủ một lớp vải hồng đào trên chiếc hộp gỗ lớn
" Tiểu công chúa, có cần phải gấp vậy không? " Tú Yên lau mồ hôi trên trán, nhìn ánh trăng trên cao, rồi lại nhìn nữ nhân trước mắt, có chút bất lực
Tần Uyển Tình nhấp ngụm trà, đá mạnh vào cái ghế bên cạnh, tiếc là người ta không té xuống, mà còn cười vui vẻ tiến lại gần nàng
" Ngươi nhìn đi, hắn cứ làm phiền ta mãi như vậy, ngươi không phiền nhưng ta rất phiền " Nàng nghiến răng, cố gằn ra được một câu nguyên vẹn, tức đến mức uống hết ly trà đắng
" Uống trà nhiều không tốt đâu " Vũ Nhiên rót ít nước ấm đưa qua cho nàng, miệng còn mỉm cười dịu dàng " Ta biết nàng không nỡ rời xa nơi này, ta cũng muốn dọn qua đây ở lắm, nhưng tiếc là ta phận nam nhân... "
" Mẫu thân ta đã tuổi già sức yếu, huynh trưởng lại lo chính sự,... ta bận nhiều việc trong phủ, nên ta sợ, nếu ngày nào chưa cưới được nàng, thì ngày ấy ngủ không yên... "
Vũ Nhiên lại luyên thuyên trên trời xuống đất, gì mà đến cả đôi hài cũng có đôi có cặp, chỉ riêng hắn mồ côi nương tử. Ngốn hết gần một canh giờ
Tú Yên đã rời đi từ lúc nào, còn hăng say đẩy nhanh tốc độ, ha ha, thà làm trâu làm ngựa ngoài này, còn hơn ngồi đấy nghe tam vương gia giảng giải, sẽ sụp đổ thế giới quan của nàng ta mất, ánh mắt của nàng ta hơi yếu ớt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513132/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.