Chiến Bắc Liệt kinh ngạc không nói gì nhìn Lãnh Hạ ngủ say, lát sau, khóe miệng cong cong, lộ ra một nụ cười ngây ngốc, sờ sờ cánh môi vừa đau lại vừa tê, mẫu sư tử này, miệng cũng thật ác, rồi thật cẩn thận ôm lấy Lãnh Hạ đang ngủ say, đóng gói mang về nhà ........, mỹ nhân trong khuỷu tay thật nhẹ, giống như con mèo nhỏ cuộn mình trong ngực, có thể là đường đi xóc nảy làm nàng không quen, mím môi lại, vạn phần không khách khí rúc vào lòng hắn, điều chỉnh một tư thế thoải mái, tiếp tục ngủ.
Chiến Bắc Liệt ưng mâu mỉm cười, đi chậm một chút, lại chậm một chút, cúi đầu, nhìn chăm chú người trong ngực, cười ôn nhu.
Đoạn đường nửa canh giờ ước chừng hắn đi tới hai canh giờ, Đại Tần Chiến thần lấy tốc độ của rùa mà đi nhưng cuối cùng vẫn phải về tới Vương phủ.
Cuồng Phong Lôi Minh ẩn trên cây nhìn Chiến Bắc Liệt bước chậm chạp, từng bước như mộng du, ngây ngô cười thiếu chút nữa kinh ngạc đến rơi cằm, hai người một tiếng cũng không dám phát ra, dùng hết tất cả các biện pháp đem sự tồn tại của mình giảm tới thấp nhất, sợ làm bừng tỉnh hòn vọng thê kia thì bọn họ chịu không nổi.
Chiến Bắc Liệt ôm Lãnh Hạ vào Thanh Hoan Uyển, đặt nàng trên giường, đắp chăn thật tốt lại không cam lòng nhìn nhìn rồi mới đi ra ngoài.
Hơi dừng bước, hắn chậm rãi quay đầu ngắm Lãnh Hạ vẫn đang ngủ say, giống như kẻ trộm lén lút tới gần giường, nhẹ nhàng nằm lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-2/2807664/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.