Chiến Bắc Liệt vốn muốn đi cả ngày cả đêm không nghỉ nhưng do Lãnh Hạ đã đến, trái lại thành ra tuần trăng mật của hai người.
Tới thế giới này đã hơn bốn tháng mà đây là lần đầu tiên Lãnh Hạ rời khỏi Trường An, dọc đường đi tâm tình nàng rất tốt, trên môi luôn có ý cười nhàn nhạt, Chiến Bắc Liệt bị ảnh hưởng, cũng luôn cười như gió xuân phơi phới, khóe mắt, đuôi lông mày đều cong lên hết cỡ.
Lúc này tuy đã là cuối mùa thu, cỏ cây cũng úa tàn không ít nhưng những kẻ trên đường lại vô cùng vui sướng.
Ánh hoàng hôn đỏ ối chiếu lên làn nước thu gợn sóng nhẹ nhàng, ánh đỏ ấy như lan tỏa theo làn nước, theo làn gió thu tới khắp nơi, cảnh rực rỡ như lửa cháy, đẹp đến vô ngần.
Chiến Bắc Liệt và Lãnh Hạ dọc đường đi chậm thưởng thức cảnh vật, thong thả, hài lòng.
Mấy ngày trước thì bình thường ban ngày đi rồi đến đêm sẽ tới một thành trấn nào đó, buổi tối ngủ tại khách điếm, đi dạo chợ đêm, nhấp nháp thức ăn vặt, rồi sáng sớm hôm sau lại đi tiếp.
Đến tận lúc ra khỏi Trường An đã nhiều ngày, dần dần cảnh quang bắt đầu hoang vắng dần, có khi đi một ngày cũng chưa thể tới bất kỳ thành trấn nào, ban đêm ngủ trong rừng thật ra cũng có chút cảm xúc.
Còn nhớ đêm đầu tiên chưa tới được thành trấn, hai người không muốn ngủ trong xe ngựa, liền nằm ngửa trên cỏ nhìn bầu trời đầy sao, Lãnh Hạ bị Chiến Bắc Liệt gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-2/2807626/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.