Một trận gió thổi qua, dân chúng đang vây xem nhất thời chia làm hai loại, một loại là trợn mắt há hốc mồm, một loại khác, cũng là trợn mắt há hốc mồm.
Loại thứ nhất lúc nãy còn đang chỉ trỏ, thì thầm với nhau, cô nương này thật đáng tiếc a, một nữ tử tuyệt mĩ như vậy mà lại bị Hắc Hổ trại bắt đi, nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, đến lúc mở mắt ra.........
Bọn đại hán Hắc Hổ trại đều nằm sõng soài dưới đất, hôn mê bất tỉnh.
Loại thứ hai là ban nãy đang thì thà thì thầm, thì trong nháy mắt đã nhìn thấy cô nương yếu đuối kia bay vọt về phía bọn đại hán, cũng không biết bọn họ bị làm sao, mà gần như là cùng lúc........
Ngất xỉu trên mặt đất.
Sau đó, dân chúng đồng loạt hoảng sợ!
Lập tức cách xa Lãnh Hạ ba trượng, lấy nàng làm trung tâm, ngoại trừ Diệp Nhất Hoàng đang ngây ngốc chưa kịp phản ứng vẫn đứng bên cạnh thì không có một ai.
Lúc này, Diệp Nhất Hoàng đang ngây ngốc cũng đã có phản ứng lại, hai mắt vốn sáng lạn, nay thì dại ra, đứng nhìn Lãnh Hạ một thân bạch y cao ngạo đứng đó, tim đập rộn ràng.
Hắn không giống như những người dân bình thường không biết gì, một mình đi du lịch ngũ quốc, tuy rằng công phu không cao siêu nhưng ánh mắt thì rất tinh tường.
Hắn nhìn rõ toàn bộ quá trình lúc nãy, áo trắng chợt lóe, nhanh như chớp giật, ngọc thủ giống như một con rắn linh hoạt trườn quanh đám người kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-2/2807620/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.