Lãnh Hạ mơ mơ màng màng khôi phục ý thức, tóc đen toán loạn trên bờ vai trắng mịn, hai gò má ửng hồng đầy e lệ.
Nàng cảm thấy thân thể đang trong tình trạng kiệt sức!
Ngay cả mắt cũng chưa kịp mở mà đã bắt đầu nghiến răng, thật sự không thể nghĩ ra, người kia làm sao có thể liên hệ chuyện nàng xuyên không tới đây và chuyện này chứ.
Lãnh Hạ yên lặng hạ quyết định, nếu lát nữa mà thấy bộ dạng người kia rạo rực, thoả mãn…………
Nàng nhất định, khẳng định, nhất định hung hăng dạy dỗ hắn!
Vươn tay sang bên cạnh lại cảm thấy lạnh lẽo.
Lãnh Hạ nhíu mày, cảm giác buồn ngủ cũng biến mất, quay người nhìn sang bên cạnh.
Giường lớn trống không, trong phòng chỉ có mình nàng.
Nàng chậm rãi ngồi dậy, khắp người đều đau nhức, mặc y phục vào rồi ra ngoài.
Trong đại điện rộng lớn, khắp nơi được chiếu sáng bằng dạ minh châu, tựa như ban ngày vậy, Chiến Bắc Liệt một thân hắc y, đứng ở phía trước, khí tức cao quý mà bá đạo khó có thể che giấu được, quay lưng về phía nàng, đứng chắp tay.
Lãnh Hạ không biết vì sao, nhìn hắn nàng cảm thấy có vài phần đè nén…………
Âm trầm?
Nàng bước nhanh về phía Chiến Bắc Liệt, nghe được tiếng bước chân, hắn quay đầu, trong ưng mâu rất hỗn loạn, nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt.
Bất chợt khiến Lãnh Hạ dừng bước.
Trong đôi mắt kia ẩn chứa vô số tâm tình, giống như một dòng suối cuộn trào mãnh liệt, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-2/2807555/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.