Ngày hôm sau nàng mặc một bộ đồ thoải mái, dễ di chuyển đến chỗ tập của bãi săn. Hôm qua đi tham quan nên hôm nay quyết định tới đó chơi. Nàng đang chọn ngựa thù thấy một nữ tử khác cũng tới. Cô ấy bắn cung phải gọi kà rất giỏi khiến nàng không khỏi vỗ tay mà khen ngợi.
- " Tài bắn cung của cô nương thật giỏi, ta thật khâm phục."
Nàng ta nghe tiếng liền quay ra, thấy Đông Phương Nhược Như lại khen mình nên có chút ngơ ngác.
- "Cô không cảm thấy nữ tử không nên cầm cung cảm thấy không ra dáng một nữ tử tốt sao? Cô không cảm thấy trơ trẽn hay khinh bỉ ta sao?"
- " Tại sao ta phải khinh bỉ cô?"
- " Chẳng phải mấy quý nữ như các cô cũng chỉ suốt ngày trong khuê phòng thêu thùa hay sao, ta lại khác người như vậy."
Đông Phương Nhược nHư không nói lời nào mà dùng khinh công ra chỗ lấy kiếm xông ra tấn công nàng ta, nàng ta né được. Hai người si nhau vài chiêu rồi dừng lại.
- " Cô nưing thấy ta kà một người chỉ biết thêu thùa hay sao?"
- " Ta không biết cô là một người học võ, võ công lại giỏi như vậy. Là ta có mắt không tròng rồi."
- " Không sao, không sao dù gì thì ở cái thời đại này mấy cô nương chỉ nhốt mình trong khuê các chiếm số đông, còn những người như chúng ta thì có mấy người chứ."
- " Hiếm thấy có người giống ta không biết có thể làm bằng hữu với cô nương không?"
- "Được, được đó! đúng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/238438/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.