Mộ Lăng Trì dẫn nàng đi tham quan ngự hoa viên.Ngắm nhìn cảnh vật nàng thực sự được mở mang tầm mắt.
Nơi đây được trồng rất nhiều loại hoa được chăm sóc một cách công phu, tỉ mỉ men theo hai bên các lối đi.Hoa còn được chia thành rất nhiều khóm mỗi nhím một loại còn có màu sắc riêng biệt. Thực sự rất bắt mắt! Trong ngự hoa viên còn có hồ lớn, bên trong hồ trồng sen nuôi các loại cá đủ màu sắc còn có thiên nga trắng muốt. Nuớc trong vắt nhìn được xuống tận đáy dù tầm sâu cũng phải 2 mét. Cách xa xa lại có một cây anh đào lớn, mỗi khi có một trận gió thoáng qua những cánh hoa lại bay trong không khí thật là đẹp. Không kiềm được lòng nàng tự lẩm bẩm một mình mà không chú ý xung quanh:
_"Tiên cảnh.Thực sự là tiên cảnh! Người cổ đại thật là biết cách hưởng thụ nha."
_" Xem như vậy là đủ rồi, về thôi."
Nhược Như còn đang mơ mộng trước cảnh đẹp thì bỗng Mộ Lăng Trì nói đi về làm nàng tụt hứng.
_"Hừ!Ở lại xem chút thì chết người à? Ta không đi, ta cứ ở lại đây đấy ngươi làm gì được ta.Hứ."
_"Ở lại thì tự tìm đường về.Bổn vương đi trước."
Hắn nhướn mày lạnh lùng nhìn nàng rồi quay phắt đi
_"Ngươi..."
Nàng giận đến run người nhưng ko thể làm gì đành đi theo.Trong lòng bực bội"Hừ. Ngươi đợi đấy sẽ có một ngày ta phải khiến ngươi quỳ dưới váy của lão nương. Đúng là ỷ thế hiếp người."
Về đến vương phủ nàng nhảy xuống xe ngựa không thèm để ý hắn mà cứ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/238427/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.