Lại là một năm mùa đông rét lạnh.
Thương Mai trở lại đã ba năm, ở kinh thành mở mấy y quán, hợp cổ phần với Nhu Dao, cuối cùng Nhu Dao cũng treo bảng làm đại phu.
Thật hãnh diện, đi bộ cũng tự tin hơn mấy lần.
Loan Loan càng hãnh diện hơn nàng ta, ba năm ôm sáu.
Năm nay Tráng Tráng sinh hạ một nữ, sau sinh chảy máu nhiều, người đã cứu được, nhưng từ đó không thể sinh sản, Tráng Tráng vì thế, thương tâm hồi lâu, nàng ta vẫn mong đợi có thêm con cháu nối dõi cho Tiêu Kiêu, kéo dài con cháu.
Dẫu sao, Tiêu Kiêu ngoài là Trấn quốc Đại tướng quân ra, còn có tước vị chờ thừa kế, tước Hầu truyền trai không truyền gái, không có con trai nối dõi, tước Hầu này có tiếng không có miếng.
Nhân khẩu Tiêu gia thịnh vượng, vượng nhất là Tiêu Thác.
Nhưng còn chưa tới phiên Tiêu Thác thừa kế tước Hầu, lão Hầu gia có mấy con trai, mười mấy cháu trai, xuất sắc hơn Tiêu Thác rất nhiều.
Nếu Tiêu Kiêu không có con trai nối dõi, chỉ có hai lựa chọn, một là chọn con trai nối dõi từ trong tộc, một là cho tước Hầu tước cho anh họ hoặc là em họ có năng lực.
Loan Loan được lão thái quân chỉ điểm, ngày hôm đó rơi trận tuyết đầu mùa đông giá lạnh thì dẫn con trai lớn tới phủ công chúa.
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà.
Hơn nữa không phải là sinh con sao? Chuyện khác đối với Trần Loan Loan nàng mà nói, hoặc giả là khó khăn một chút, tỷ như thêu đọc sách các loại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800533/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.