Tần Châu và Nhu Dao vẫn luôn lắng nghe động tĩnh ở căn phòng bên cạnh. Ban đầu chỉ có tiếng nói chuyện be bé, nhưng sau khoảng một nửa canh giờ, hai người nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết của Sở Kính, hình như ông ta đang phải chịu một nỗi đau đớn rất kinh khủng.
Tần Châu thở dài: “Không thể để ông ta chết được, Nhu Dao, ngươi ở đây trông chừng ta qua đó xem sao.”
“Được, mau đi đi!” Nhu Dao cũng sợ Sở Kính chết, Hạ Thương Mai vẫn chưa hồi phục trí nhớ, hiện giờ Sở Kính vẫn là phụ thân của nàng nếu để nàng biết được lão Thất giết “phụ thân” của nàng thì sẽ rất phiền phức.
Tần Châu nhanh chóng đi sang, nàng ta nhìn thấy Sở Kính đang cuộn tròn thành một cục, hô hấp khó khăn. Một con sâu nhỏ và dài đang từ từ chui vào mũi và miệng ông ta, nhìn thôi cũng thấy ghê tởm.
Tần Châu nhìn Mộ Dung Khanh ngạc nhiên và kinh hãi, hắn biết được cách dùng thuật vu cổ từ lúc nào? Hơn nữa còn mang vu cổ theo bên mình.
Đương nhiên Tần Châu không hiểu, trong thời gian hai năm ở Miêu Cương, ngoài việc tìm kiếm Hạ Thương Mai, hắn còn nghiên cứu về vu cổ bởi vì vu độc của nàng vẫn chưa được giải. Ôn Yến đại phu nói, loại thuốc mà nàng đang dùng chỉ có thể tạm thời khống chế Đồng mệnh cổ trong cơ thể nàng nhưng đây không phải là cách lâu dài.
Vậy nên từ một người không hiểu gì về y thuật, hắn bắt đầu tiếp xúc với vu cổ, từ chỗ không muốn học đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800518/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.