Vẻ mặt của Lương vương lập tức suy sụp, chuyện này quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn.
Trong lòng hắn lập tức bắt đầu luống cuống, quay đầu lại căng thẳng nhìn Thương Mai và Mộ Dung Khanh: “Phải làm sao bây giờ đây?”
Thương Mai cũng bất ngờ vô cùng, thấy khuôn mặt này của Lương vương, trong lòng cũng có hơi đau lòng, nhẹ giọng nói: “Chúng ta về trước đi.”
Một đám người uể oải trở về vương phủ.
Về tới vương phủ, An Thân vương mới nói ra tình hình cụ thể, nói hiện giờ tuổi của lão hoàng đế đã lớn, cơ thể cũng xuất hiện đủ loại bệnh, sợ là không thể chống đỡ được lâu, muốn giữ quận chúa Ý Nhi ở lại bên cạnh một hai năm nữa, mà ông cảm thấy tuy rằng Tống Đoan Dương vẫn luôn nói Lương vương tốt thế này thế nọ, nhưng dù sao thì ông ta đã từng gặp qua đâu, bởi vậy ý tứ cuối cùng mà ông ta muốn truyền đạt là nếu Lương vương thật sự muốn lấy quận chúa, tốt nhất là tự thân hắn đi tới đó một chuyến.
Nói trắng ra chính là lão hoàng đế muốn đích thân chọn lựa hôn phu cho cháu gái.
Lương vương nghe thấy tình hình mà An Thân vương nói, hắn lộ ra ánh mắt trông mong mà nhìn Mộ Dung Khanh.
Mộ Dung Khanh vẫn không nói lời nào, trên thực tế, chuyện này cũng khiến hắn cảm thấy bất ngờ, hơn nữa, việc hắn nóng lòng cầu thân này cũng có nguyên nhân của nó.
A Toàn trước nay thân thiết với hắn, hoàng thượng sau khi khỏi bệnh thì nắm quyền, nhất định sẽ chèn ép Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800487/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.