Hắn bước lên kiệu, vừa ra tới cửa điện Hi Vi cung thì thấy đám người mặc đồ đen xông tới, phong kín cổng Hi Vi cung.
“Hoàng thượng!”
Người áo đen cầm đầu bước tới, lại là Tôn công công trước đây hầu hạ hoàng thái hậu.
“Ngươi thật to gan, lại dám cản đường thánh giá?” Vạn Húc tức giận nói.
Tôn công công mỉm cười: “Hoàng thượng bớt giận, Thái hoàng thái hậu đã đi thượng triều, lão nhân gia có lệnh, trước khi hạ triều, kêu hoàng thượng ở lại trong cung tĩnh dưỡng.”
Cơn giận bùng lên trong lòng hoàng đế, yết hầu liền có vị tanh quen thuộc, trước mắt tối đen, như sắp hôn mê.
Vạn Húc lại cười lạnh: “Hồ ngôn loạn ngữ, Thái hoàng thái hậu luôn ở Đông các, chưa từng ra ngoài.”
Tôn công công giơ phất trần, nhàn nhạt nhìn Vạn Húc: “Vạn đại nhân hỏa nhãn kim tinh, cũng không hẳn là có thể nhìn thấy toàn bộ Đông các.”
“Bản tướng phái người canh giữ các lối ra ở Đông các, trừ phi Thái hoàng thái hậu biết xuyên tường, nếu không thì tuyệt đối không thể rời đi.” Vạn Húc chắc chắn nói.
Hoàng đế nắm chặt thanh vịn trên kiệu, mu bàn tay trắng bệch, thở hổn hển: “Đuổi đi!”
Tôn công công mỉm cười: “Hoàng thượng, hà tất phải cương với Thái hoàng thái hậu?”
Hắn khẽ nghiêng người, để hoàng đế nhìn rõ người sau lưng hắn.
Hoàng đế không nhìn kỹ, Vạn Húc lại kinh hô một tiếng, nhảy bật ra sau, ngồi phịch xuống đất.
Những người áo đen đó lại đều là chân không chạm đất, chỉ là áo bào hơi dài, nếu không nhìn kỹ thì nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800412/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.