Hoàng đế nhìn ông ta, rất lâu cũng không lên tiếng, đáy mắt gợn sóng cuồn cuộn, nhất thời, có hàng trăm loại suy nghĩ loé qua.
Nhưng cuối cùng, ông ta nở ra một nụ cười nhạt, khẽ ho một tiếng: “Hôm nay nhị đệ dùng thiện với Trẫm đi.”
Đôi con ngươi An Thân Vương lập loè: “Vâng!”
Bữa cơm này, đương nhiên không phải là nói cốt nhục tình thân.
Nhưng An Thân Vương cũng không nghĩ ra, mục đích chân chính của ông ta là gì, chỉ tưởng ông ta vẫn chưa từ bỏ, muốn tiếp tục khuyên.
Khi ông ta ngồi ở trước bàn ăn, nhìn thấy có người vén rèm ra, chầm chậm đi tới, thân ảnh đó, khuôn mặt đó, quen thuộc không nói thành lời, ông ta lập tức hiểu ra.
Bà ta gầy đi rất nhiều, cả cái cằm đều nhọn ra, nhưng cả người rất có sinh khí, rất có sinh lực, đằng sau bà ta có hai thị nữ, bước đi khoan thai, giơ tay nhấc chân đều có vài phần tư thái xinh đẹp, hoàn toàn không mất đi sự ưu nhã trước đây.
Sau khi bà ta đi vào, đôi mắt chỉ nhìn một người, làn nước mùa thu mờ mịt, nụ cười nơi cánh môi mang theo vài phần nhu tình e thẹn.
Bà ta thẹn thùng hành lễ: “Tham kiến Hoàng thượng!”
Hoàng đế cầm lấy bàn tay trắng như ngọc của bà ta, hất cằm lên: “Vị này là An Thân Vương, chào An Thân Vương đi!”
Liên Thuý Ngữ như là lúc này mới nhìn thấy An Thân Vương cũng có mặt ở đây, bà ngẩng đầu lên, ý cười trên mặt giảm đi một phần, duy trì sự đoan trang trước đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800389/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.