Nghiêm Vinh hừ lạnh: “Được rồi! Quay về gọi Hoa Kê đi, không còn việc của ngươi.”
Con mèo ham ăn Tiểu Khuyên này vội vàng xin tha: “Ta sai rồi, ta sai rồi còn không được sao? Ta đi lấy nước.”
Nói xong, nhanh như chớp chạy vào bưng một bát nước lớn đi ra.
Du ma ma nói: “Uống nước đi, uống xong phải lập tức thả bọn chúng vào trong sân sau, ở chỗ này thật là bẩn.”
“Ta biết rồi, ta chỉ muốn gặp vương phi trước.”
“Được rồi, ngươi đi tẩy rửa một chút, tẩy rửa xong thì đến đây ta có chuyện tìm ngươi.” Nghiêm Vinh nghe nói thế thì đồng ý, một hơi uống cạn, sau đó dẫn theo mấy thứ này đuổi ra sân sau.
Hắn ta trước quay về phòng, tắm rửa xong quay lại.
“vương phi, có chuyện sao? ” Tắm rửa xong, cả người thấy thoải mái mát mẻ hơn rất nhiều.
“Tẩu vẫn khỏe chứ?” Thương Mai hỏi.
“Rất khỏe.” Nghiêm Vinh cười nói: “Làm phiền vương phi phải lo lắng.”
“Uh, ngươi nếu có thời gian thì trở về thăm nàng ta, một nữ nhân cũng rất khổ.” Thương An nói.
Huynh trưởng của Nghiêm Vinh đã chết rồi, chỉ còn một mình tẩu sống cùng với cháu trai.
“Thuộc hạ đã biết!” Nghiêm Vinh đáp.
Thương Mai mời hắn ta ngồi xuống, sau đó nói: “Ta có chuyện này giao cho ngươi đi làm, nhưng nếu chưa điều tra xong thì ngươi không được nói cho ai biết.”
“Vương gia cũng không thể nói sao?” Nghiêm Vinh hỏi.
Thương Mai gật đầu: “Không sai, ngay cả Vương gia cũng không thể nói.”
Trước khi bắt được kẻ đó, cô không thể để cho lão thất biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800352/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.