Khánh công yến trong cung còn đang tiến hành, nhưng tâm trạng hoàng đế đã không còn vui như trước nữa.
Nếu quả thật Hạ Lâm chết, hắn biết hắn cũng không thể sống quá lâu.
Tôn Phương Nhi từng nói cổ độc sẽ cắn trả, coi như cổ độc có thể tạm thời chữa được bệnh của hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn sẽ chết bởi cổ độc.
Đại thần không biết nội tình thấy Hoàng thượng bởi vì em trai của Hạ Thương Mai chết mà thất hồn lạc phách như vậy đều hết sức khó hiểu.
Coi như Hoàng thượng coi trọng Nhiếp Chính vương cũng không thể vì em trai vợ hắn mà mất mát như vậy?
Lại uống mấy ly rượu nữa, hoàng đế lấy lý do trong người khó chịu rời đi đầu tiên.
Hoàng đế đi rồi, khánh công yến tự nhiên cũng giải tán.
Tiêu Kiêu cơ hồ là lập tức đứng dậy, chiến bào vừa nhấc người đã ra khỏi điện Vạn Thọ.
Mộ Dung Khanh đuổi theo, nói: "Tráng Tráng ở vương phủ."
Tiêu Kiêu mi mắt nhăn một cái: “Tại sao lại ở vương phủ?"
"Thương Mai xảy ra chuyện." Ánh mắt Mộ Dung Khanh ám trầm: “Đi thôi, trên đường nói."
"An Thân vương đâu?" Tiêu Kiêu hỏi.
"Hắn ở cung Hi Vi." Mộ Dung Khanh bổ sung một câu: “Lúc Hoàng thượng đi, hắn đã đi theo, hẳn là đến cung Hi Vi."
Mấy tháng chia xa, khổ tương tư, đâu phải gặp mặt là có thể hóa giải được?
"Hoàng thượng... Sợ là sẽ không để cho hắn gặp." Tiêu Thác sáp tới gần, nói.
Tiêu Kiêu nhìn Tiêu Thác, dùng ánh mắt hơi nghiêm khắc.
Tiêu Thác luôn luôn sợ đại ca này, vừa thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800345/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.