Tô Thanh lắc đầu: “Ta nói rồi, giữa chúng ta không phải tình yêu.”
“Không phải tình yêu? Vậy ngươi vì cái gì quan tâm nàng ta? Ta ngoại trừ Loan Loan ra, tôi không quan tâm đến nữ nhân khác.”
Tô Thanh hỏi: “Ngươi quan tâm Vương phi không? Vương phi khổ sở thương tâm, ngươi sẽ vui à?”
“Đương nhiên không vui rồi, tôi và Vương phi thế nhưng từng có giao tình số mệnh.”
Ngày đó cùng nhau rơi xuống biển, bọn họ trở thành quan hệ sinh tử.
“Vậy ngươi bằng lòng cưới Vương phi à?” Tô Thanh hỏi.
Tiêu Thác há to mồm, mở to hai mắt nhìn: “Ngươi điên rồi? Bị Vương gia nghe được, ta sẽ bị đánh chết”
Tô Thanh giải thích nói: “Ta chỉ nói với ngươi, giữa người và người, có rất nhiều loại tình cảm, giống ngươi và Loan Loan vậy, là tình yêu, giống ta và Nhu Dao như thế, là tình bạn, kỳ thật, tình bạn kiên cố hơn so với tình yêu, tin không?”
Hắn nhìn Tiêu Thác lộ ra chiêu bài mờ mịt, biết hắn không hiểu.
“Bỏ đi, nói ngươi cũng không hiểu, ta không phải muốn cô phụ Nhu Dao, ta biết, nếu ta cưới Nhu Dao, Nhu Dao sẽ đối với ta rất tốt rất tốt...... Nhưng, không giống, chung quy là thiếu một chút cái gì, ngươi có biết không?”
“Hiểu!” Tiêu Thác gật đầu.
Tô Thanh nhìn hắn, hắn hiểu? Không tin.
Tiêu Thác lại ngồi xuống, nói: “Ta hiểu thật mà, các ngươi đều cảm thấy Loan Loan không tốt, phải không? Ta có lẽ nên cưới tiểu thư khuê các hiền lành hơn Loan Loan, những tiểu thư khuê các kia có lẽ thậm chí sẽ không chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800321/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.