Sau khi Khang Bình Đế ra ngoài, vừa đóng cửa lại, Lạc Thân vương chợt nở nụ cười, nói với Sở Kính: “Hoàng huynh, kỹ thuật diễn xuất của thần đệ được chứ?”
Sở Kính nheo mắt lại, nét mặt hơi thay đổi: “Ngươi…”
Lạc Thân vương cười ha ha: “Chơi vui chứ? Cho hắn ta hi vọng, lại hung hăng giẫm đạp hắn ta, đối phó với người ngỗ ngược phản nghịch thì nên làm như thế này.”
Sở Kính cứng ngắc cười một tiếng, liếc nhìn Tần lão thái thái: “Đúng vậy, nên làm như vậy.”
Nét mặt Lạc Thân vương rạng rỡ hớn hở: “Vừa rồi chắc chắn hắn ta cho rằng bản vương sẽ giúp hắn ta, để xem hắn ta sẽ sửa chữa thế nào.”
Tần lão thái thái nở nụ cười kỳ lạ: “Việc làm của Vương gia quả thật nằm ngoài dự liệu.”
Lạc Thân vương phối hợp ngồi xuống: “Trước khi An Nhiên đến Nam Quận, vậy mà nói với bản vương rằng hoàng huynh hại chết A Y(vương phi của Lạc Thân vương),bản vương há có thể tin tưởng?”
“Quả thật hoang đường!” Sở Kính hừ nói: “An Nhiên vẫn luôn có thành kiến với trẫm, không ngờ ông ta lại có thể giúp Tần Châu, ở sau lưng hãm hại trẫm.”
Tần lão thái thái cũng không phải người dễ gạt, bà ta chậm rãi nói: “Vừa rồi, Vương gia nói bồ câu đưa thư của Dương trắc phi…”
Lạc Thân vương trả lời: “Đúng, đúng là Dương trắc phi thả bồ câu đưa tin, nhưng mà, qua sự ép hỏi của bản vương, nàng nói rằng nàng bị Sở Nguyệt và Tần Châu sai khiến, muốn vu cáo hãm hại hoàng huynh, bản vương lập tức cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800306/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.