Trấn Quốc Vương gia phẩy tay, cũng chẳng mấy tức giận, tựa như đã hiểu rõ kết quả thất bại này, ông ta nói: “Bổn vương tin bà ta cũng không phải không có lý do, bà ta sao lại không phải người của phái chủ chiến chứ? Sự thật là, bà ta chính là người của phái chủ chiến, bốn vương biết, Hoàng thượng biết, Tào Hậu cũng biết, bà ta chỉ là không ra mặt thôi."
“Tân Châu không biết sao?” Mộ Dung Khanh hỏi.
Trấn Quốc Vương gia cười cười: “Tân Châu chỉ am hiểu câm quân đánh trận, sao mà biết quan sát lòng người? Hơn nữa nàng ta lại kính trọng lão thái thái như thế, dù cho lão thái thái lòi đuôi chuột, nàng ta cũng sẽ không tin.”
“Vậy hôm đó lão thái thái đến tìm ông, đã nói với ông những gì?”
“Bà ta mang theo thư do chính tay Tân Châu viết, nói sẽ phò trợ hết sức cho bổn vương, chỉ cần bổn vương đồng ý, sau khi đăng cơ, tích cực cứu giúp người dân bị ảnh hưởng bởi thiên tai, hơn nữa không được lạm dụng binh quyên với các nước láng giềng, tất nhiên bổn vương đồng ý, có được sự hỗ trợ của Tân Châu, hoàng vị chính là của bổn vương.”
“Nói vậy, ông tin Tân Châu chứ không phải tin bà ta?”
“Nếu là bà ta, bổn vương vẫn chưa tin tưởng đâu, bà ta chính là một con hồ ly, haiz, cũng trách bổn vương ham mê danh lợi, một lòng muốn làm hoàng đế, theo cách của bà ta, thực ra suy nghĩ cẩn thận sẽ biết, bà ta trung thành tận tụy với Hoàng thượng, sao lại vì bổn vương mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800276/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.