Đi vào trong phòng, thấy Thương Mai mặc một thân y phục gấm màu trắng ngồi trên ghế, trên đầu búi tóc hình đuôi ngựa, trang sức rất đơn giản, chỉ lấy một cây ngân châm bằng ngọc để trang điểm.
Khuôn mặt được trang điểm nhẹ, lông mày hơi dày, cái mũi nhỏ xinh và đôi môi đỏ thắm.
Trên bàn trà chạm khắc hoa bằng gỗ mun bên cạnh có một tách trà hoa văn nho màu tím, một lư hương hình tam giác thú đặt cạnh tủ ngăn kéo, khói sương nồng đậm, tỏa hương khăm cả căn phòng, thấm vào ruột gan.
Cả đám người đi vào trong phòng, quy củ hành lễ, ngoại trừ vẻ mặt kiêu căng thì không tìm ra được nửa điểm sai lầm.
Bọn họ đến để chấp hành lễ nghi, đương nhiên cấp bậc lễ nghĩ phải chu đáo.
"Tên gọi là gì? Đêu báo lên." Thương Mai mang nụ cười trên mặt, vô cùng dịu dàng và dễ gần.
Lương ma ma thấy cô như vậy, nhận tiện nói cho cô biết lợi hại, không khách khí chút nào nói: "Nô tỳ là người bên cạnh Hoàng thái hậu, nô tỳ họ Lương.”
"Hóa ra là Lương ma ma." Thương Mai mỉm cười, cầm hồng bao đã chuẩn bị sẵn trong tay, nói: “Đây là lễ vật gặp mặt cho ma ma.”
Lương ma ma cũng không khách khí, tiến lên câm lấy, cần nhắc ước chừng khoảng hai lượng bạc, trong lòng lập tức châm chọc, hai lượng bạc mà đã muốn thu mua bọn họ sao? Dù sao cũng là đại tiểu thư xuất thân từ tướng phủ, đúng là không hiểu được cấp bậc lễ nghĩa.
Nhưng bà ta cũng không nói chuyện, cầm hồng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800256/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.