Tào Tập chỉ nhìn thấy Thương Mai bỗng chốc liền giết ba người, không biết bản lĩnh của sợi dây sẹo, chỉ tưởng võ công của Thương Mai cao cường, lập tức nổi giận: “Giết Hạ Thương Mai, Tần Châu ta đến đối phó ”
Nhất thời, tất cả thị vệ đều xông tới.
Thương Mai phóng sợi dây sẹo ra, sau đó rút con dao ra, nghiêng người đâm một nhát, sau đó kéo cổ tay của thị vệ đó đạp một cước vào phần bụng của tên thị vệ, khi đang muốn xuống dao, một thanh trường kiếm vèo vèo từ đằng sau cô đánh tới, cô gập người, sợi dây sẹo nhanh chóng chạy tới, quật ngã tên thị vệ đó.
Trận hỗn chiến này, rất loạn, nguyên nhân loạn là vì sợi dây sẹo, trái xuyên phải chọc của nó, trên quấn dưới quấn, làm loạn bước chân của các thị vệ, ra tay cũng loạn cào cào.
Loạn cào cào thì tốt, cái Thương Mai muốn chính là kiểu đánh này.
Cô không biết võ công, hơn nữa sức lực không đủ, chỉ có thể là dựa vào độ linh hoạt.
Cô biết rõ điểm yếu trên cơ thể của người khác, cho nên ra tay là muốn mạng.
Tần Châu vốn dĩ còn lo lắng cho Thương Mai, nhưng thấy cô và sợi dây sẹo đi lại trong đao quang kiếm ảnh của thị vệ, rất thư thả, liền yên tâm, một lòng một dạ đối phó Tào Tập.
Luận võ công và sự tàn nhẫn, Tào Tập không phải là đối thủ của nàng ta, cuối cùng Tào Tập không có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu, mà Tần Châu là người lấy việc giết người mà sống.
Sau khi thị vệ lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800227/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.