Tần lão tướng quân tức giận đến phát run: “Ngươi nguyền rủa tổ phụ ngươi như vậy, trong mắt ngươi có máu mủ tình thân sao?”
Lúc ngự y tới, Tần gia không có ai trông coi ở trong phòng ông ta, chỉ có đầy tớ.
Sau khi ngự y khám bệnh, vẻ mặt khiếp sợ nói: “Lão tướng quân, gần đây ngài đi đâu? Đã từng đi qua vùng dịch chưa?”
“Không có, lão phu chưa từng đi qua.” Tần lão tướng quân nghe ngự y nói như vậy, sắc mặt khẽ thay đổi: “Ngươi nghi ngờ lão phu bị bệnh dịch?”
“Triệu chứng giống nhau.” Ngự y trầm giọng nói.
“Không có khả năng!” Tần lão tướng quân rất kích động: “Có phải ngươi phán sai bệnh hay không?”
“Hạ quan kê cho ngài hai loại thuốc trước, nếu như uống thuốc không có bất kỳ tác dụng gì thì là tám chín phần mười.” Ngự y nói.
Tần lão tướng quân kích động nói: “Có phải Tần Châu cố ý bảo ngươi nói như vậy hay không?”
Ngự y kinh ngạc: “Lão tướng quân, ý của ngài là gì? Tần đại tướng quân sao có thể bảo hạ quan nói như vậy chứ?”
Ngự y dừng một chút, bỗng nhiên lại hỏi: “Lão tướng quân có từng tiếp xúc với Trấn Quốc Vương gia không? Hắn cũng bị bệnh dịch”
“Cái gì?” Tần lão tướng quân chấn động: “Hắn cũng bị bệnh dịch?”
Hắn nhớ tới trước đó từng gặp Trấn Quốc Vương gia, hẳn là bị hắn ta lây bệnh?
Ngự y thấy ông ta giật mình, vẻ mặt lo lắng liền biết ông ta từng tiếp xúc với Trấn Quốc Vương gia, như vậy bệnh này không chẩn đoán sai.
Tuy nhiên, hắn ta an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800211/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.