Loan Loan tò mò hỏi: “Nói thì ra thuật dịch dung của Linh Lợi sao lại cao minh như thế? Ta với nàng ta ở một phòng, nhiều ngày như thế đều không thể nhìn ra nam nhân này là nàng ta, nàng ta hình như cao hơn rồi."
Ma ma cũng đi ra, cười nói: “Đâu là cao hơn rồi? Giày độn đế.”
“Lợi hại, lợi hại!” Loan Loan quyết định phải phong Linh Lợi làm thần tượng.
Ngược lại là Nhu Dao, khi nhìn Linh Lợi, có hơi suy tư.
Lúc này, có lẽ là không nên nghĩ đến những chuyện này.
“Tô Thanh thích Linh Lợi!” Nàng ta vẫn là không nhịn được nói.
Thương Mai và Loan Loan ngạc nhiên nhìn nàng ta, Loan Loan hỏi: “Ngươi nói cái gì? Tô Thanh thích Linh Lợi?”
Nhu Dao cười khổ một tiếng: “Phải, hắn thích Linh Lợi.”
“Ngươi sao lại biết chứ? Chuyện từ khi nào?” Loạn Loan hỏi.
Nhu Dao hít thở sâu một hơi, đáy mắt hơi đỏ: “Bọn họ thật ra sớm đã biết nhau rồi, còn hắn từ khi nào thích Linh Lợi, ta không biết, trước khi đến Bắc Mạc, ta cười hỏi hắn, nói đợi chúng ta từ Bắc Mạc trở về thì chúng ta thành thân, hắn nói với ta đã có người mình thích rồi, người đó chính là Linh Lợi.”
Loan Loan thấy nàng ta buôn bã, cũng buồn theo, đưa tay ôm nàng ta: “Huyện chúa, ngươi không vui, muốn khóc thì khóc ra
đi.”
“Không có gì phải khóc cả.” Nhu Dao mỉm cười, đáy mắt lại có nước mắt dâng lên: “Ta từng thành thân, không phải hoàng hoa khuê nữ, hắn không thích ta cũng là chuyện bình thường.”
“Không, Tô Thanh không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800198/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.