Lương tần đã được tìm thấy, là ở Hựu Minh Cung, nơi này không có ai sinh sống, lại nằm ở góc cực bắc của Hoàng cung, không ai biết bà ta tới đây bằng cách nào.
Lúc tìm thấy bà ta, cả người bà ta run lấy bấy, bấn thiu, như lăn lộn trong bùn đất.
Lương tần được dẫn đến trước mặt Hoàng đế, bà ta vẫn không nói nên lời, chỉ biết run rẩy. Hoàng đế thấy bà ta như thế, dù gì cũng từng là phu thế, nên cuối cùng vẫn không nỡ, an ủi một lát, rồi hỏi: “Lương tần, nàng nhận ra trắm không?" Lương tần từ từ ngấng đầu lên, ánh mắt không còn sợ hãi nữa, mà ống tay áo, thấp thỏm lo âu. "Lương tần, đây là Hoàng thượng, người vẫn còn nhớ chứ?" Lộ công công củi người khẽ hỏi.
Lương tần bình tĩnh nhìn Hoàng đế, một lúc sau, bà ta bỏng phát ra tiếng khóc thảm thương: "Hoàng thượng, người phải cửu nô tỳ, nô tỳ biết sai rồi, Quý thái phi và phụ thân muốn hại nô tỷ, nô tỷ không muốn chết!"
Hoàng để không cần dùng bộ mặt giả tạo, khuôn mặt ngày càng đỏ bừng, lông mày nhíu chặt, lửa giận cũng dần tăng lên,
Một lúc sau, ông hờ hững nói: "Truyền ngư y!"
Nếu Lương tần không phát điên, thi có người đang xúi giục bà ta.
Nhưng nếu bà ta thật sự phát điên, thì chẳng ai có thể xúi giục bà ta được, nên những lời bà ta nói chắc chắn là sự thật.
Sau khi ngự y chẩn đoán, quả thật Lương tần đã phát điên. Hoàng để lại ha lệnh điều tra chuyện Lãnh Cung, truyền Da vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800129/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.