Nghị tội vốn chỉ như một cuộc tán gẫu, vì là ý chỉ do Hoàng thượng ban xuống, Dạ vương hắn chấp hành, cho dù thái độ có tôi tệ cũng không thể nào bị định tội được.
Dạ vương biết điều này, Quý thái phi biết điều này, mọi người cũng chỉ là ra vẻ ta lên mặt với ngươi, ngươi lên mặt với ta mà thôi.
Ban nãy lục soát cung điện, cấm quân vô cùng cẩn thận, Từ An Cung này là nơi quan trọng nhất của Dạ vương, vì vậy, hắn hạ lệnh, mỗi một góc đều phải kiểm tra thật cẩn thận, tuyệt đối không được sai sót.
Từ chính điện đến thiên điện, rồi đến tẩm cung; từ hành lang đến hoa viên, cấm quân nghiêm ngặt giống như đang khám nghiệm tử thi, tìm hết một lượt những nơi có thể giấu người, giấu xác, giấu chân giấu tay.
Tạm thời không có phát hiện gì.
Dạ vương đứng bên cạnh chiếc giếng, như đang suy nghĩ gì đó.
Quý thái phi cũng kiểm tra cùng, A Phúc cũng được thả ra, Dạ vương tùy ý tát hai cái, xem như là đã trừng phạt tội cản trở của hắn.
“Có phải là vẫn cần xuống giếng xem không? Xuống đi!” Quý thái phi thấy hắn đứng bên giếng, lạnh lùng nói.
Dạ vương quay lại nhìn bà ta: “Quý thái phi, bản vương có một chuyện không hiểu, mong Quý thái phi cho bản vương một lời giải thích.”
“Dạ vương còn có chuyện gì không hiếu?” Quý thái phi thay đổi sắc mặt, nở nụ cười lạnh lùng mà cứng nhắc: “Nói đi.”
Dạ vương tiến tới gần bà ta, từ trên cao nhìn xuống: “Bản vương phụng chỉ lục soát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800123/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.