Thương Mai không thể mạo hiểm tính mạng của lão Thất được, cho dù lần này bị lừa cũng được nhưng cơ hội để giết Nam Hoài vương còn rất nhiều. "Dạ vương, bây giờ ngươi có thể hạ lệnh triệu hồi ám vệ được không?" Thương Mai hỏi.
Dạ vương tính toán lộ trình rồi khế lắc đầu: "Sợ là không kịp nữa rồi, đêm nay lão Bát sẽ tới Kiều trần, sáng sớm ngày mai sẽ lên đường đến Tô Giang trấn, ngày mai trời tối sẽ động thủ, cho dù bây giờ bàn vương phái người đi, ra roi thúc ngựa cũng phải mất một ngày rưỡi mới đến được Kiểu trấn, miễn cưỡng vẫn có thể đuổi kịp nhưng cũng không thể cam đoan, bởi vì, không xác định được là ám vệ sẽ động thủ vào ban đêm hay là ban ngày."
Thương Mai cũng tự tính toán một chút, Nam Hoài vương rời kinh ba ngày mới đi đến Kiều trấn, hắn ta đi tương đối chậm cho nên nói mất thời gian ba ngày còn nghe được, nếu như không ngừng nghi, ra roi thúc ngựa thì chỉ mất một ngày rưỡi, nếu như có thể đến đó trong khoảng một ngày rưỡi này, ngay cả tôi mai ám vệ mới động thủ thì cũng không kịp. Trong lòng cô suy nghĩ loạn xạ, luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó. "Có phải người quá lo lắng rồi hay không?" Dạ vương thấy vẻ mặt cô không ngừng thay đổi, nghĩ rằng trong lòng cô có việc.
Thương Mai nói ra nghi ngờ của mình với Dạ vương và Lương vương đề cùng nhau phân tích một chút, hai người nghe xong, vẻ mặt cũng đều trở nên ngưng trọng.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800114/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.