Vẻ mặt Hoàng hậu xám xịt, nhưng không thể giải thích một câu nào, Lương Thái phó cũng nhất thời không còn gì để phản bác, đành phải trơ mắt nhìn đại thần bên dưới xì xào bàn tán.
Mộ Dung Khanh thấy vậy thì ra hiệu với Nghiêm Vinh, Nghiêm Vinh liên hiểu ý, xoay người đi ra ngoài.
Nhân chứng đã sớm đợi ở bên ngoài rồi, nhưng hắn lại công bố chuyện của Hoàng hậu trước khi nhân chứng đi vào đây, bởi vì, chuyện mà Hoàng hậu làm vẫn chưa đủ để hỏi tội, nhưng lại có thể khơi dậy sự tức giận của mọi người.
Nhân lúc mọi người bên dưới đang xôn xao bàn tán, hắn nói nhỏ với Hoàng hậu một câu, người bên cạnh không nghe rõ hắn nói gì, chỉ có một mình Hoàng hậu là nghe thấy: “Lát nữa, Hoàng hậu có thể thừa nhận hoặc không thừa nhận chuyện đó, nhưng nếu bà phủ nhận, ta sẽ công khai chuyện của Nghi Phi và Thái tử, bà tự cần nhắc rồi đưa ra quyết định đi.”
“Ngươi uy hiếp bản cung?” Hoàng hậu nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Mộ Dung Khanh khẽ cười: “Tôi cũng học từ Hoàng hậu thôi, chẳng phải bà cũng uy hiếp A Toàn như thế à? Hắn đã chịu đựng bao nhiêu oan ức, thì tối nay Hoàng hậu cũng phải hứng chịu bấy nhiêu, nhưng Hoàng hậu đừng nên cảm thấy mình oan ức, bởi vì, đây là sự thật.”
Nói xong, hắn ngồi thẳng dậy, vẻ mặt lạnh lẽo, phớt lờ khuôn mặt tức đến dữ tợn của Hoàng hậu.
Tăng nhân trong hoàng tự đi vào tẩm điện trước, rôi kể lại chuyện đã xảy ra trong hoàng tự hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800005/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.