Trương Kỳ bị một tên thái giám như hắn quát như vậy, bản tính trỗi dậy, hắn ta giận dữ nạt lại: “Rõ ràng là ngươi sai khiến, ngươi còn cho ta một trăm lượng ngân phiếu.”
Dứt lời, hắn ta lấy từ trong túi áo ra một trăm lượng ngân phiếu đặt trên mặt đất: “Vương gia, đây chính tờ ngân phiếu hắn cho tiểu nhân, nhưng sau khi tiểu nhân đưa sừng huyết linh dương cho hắn, thì hắn cũng không đưa thêm nữa, hắn còn nói tiểu nhân đừng tham lam quá.”
Thái Tử nghe xong, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Trương Toàn Long, thực tế thì Thái Tử đã đưa năm trăm lượng để hắn cho người đi xử lý thỏa đáng chuyện này.
Trương Toàn Long trước đây theo hầu bên cạnh Thái Tử, quen thói ngạo mạn, hơn nữa hắn biết hôm nay Hoàng Hậu và Thái Phó cũng có mặt, chắc chắn Thái Tử sẽ không sao, nên hắn không sợ Mộ Dung Khanh, đột nhiên nói: “Bẩm Thái Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương, xin người minh giám, nô tài chưa từng sai hắn ta đi trộm sừng huyết linh dương gì cả, mọi chuyện đều là do hắn ngậm máu phun người, muốn vu khống hãm hại nô tài.”
Cao Ngự Sử lạnh lùng nói: “Ngươi đang trả lời ai vậy? Hoàng Thái Hậu và Hoàng Hậu nương nương chỉ là ngồi nghe, ngươi không nghiêm túc thành thật trả lời Vương Gia, mà lại đi hồi bẩm với Hoàng Thái Hậu và hoàng Hậu, ngươi biết rõ Hậu cung không thể can thiệp vào chính sự, ngươi như vậy không phải là đang hãm hại Hoàng Thái Hậu và Hoàng Hậu sao?”
Cao Ngự Sử là người cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800002/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.