Bổ đầu có kinh nghiệm phong phú trong việc điều tra, hắn nhìn hai cái tên này rồi nói: “Người tên Dương Minh này đã lấy được giấy tờ có dấu ấn của nha môn, còn người tên Lý Kỳ này thì chưa.”
“Sao bổ đầu lại biết?” Tiêu Thác hỏi.
“Vì mấy hôm đó Hộ Tào đại nhân bị bệnh, vừa hay ty chức không có nhiệm vụ nên đại nhân sai ty chức đến hộ tịch xử lý. Ty chức rất chắc chắn mình chưa từng đóng dấu cho Lý Kỳ, hơn nữa giấy tờ của Lý Kỳ hôm qua mới đưa đến nha môn để đống, chuyện mới xảy ra hôm qua sao ty chức lại không nhớ? Hơn nữa trong này có viết hắn là người Chương Châu, muốn vào Kinh cần phải đi qua bảy châu phủ, nhưng hắn chỉ có con dấu của ba châu phủ. Điều này có nghĩa là giấy tờ của hắn là giả, vì sao hắn lại phải làm giả? Vì hắn là người bản địa, người vùng khác đều phải có giấy tờ công khai, chỉ người địa phương mới không có.”
Tiêu Thác hỏi Chưởng quỹ: “Ngươi còn nhớ Lý Kỳ trông thế nào không?”
“Nhớ, nhớ.” Chưởng quỹ lật đật đáp.
Tiểu nhị cũng nói: “Hạ nhân cũng nhớ.”
Lưu Nguyệt ở bên cạnh nghe thấy thì hỏi: “Có phải người ở phòng kế bên ta không? Ta cũng nhớ, ta đã gặp hắn hai lần rồi.”
“Vậy thì tốt, mau mời hoạ sĩ đến vẽ chân dung hắn.”
Lưu Nguyệt nói: “Cần gì phải phiền phức vậy? Để ta vẽ cho.”
Gần đây trình độ vẽ tranh của bà ta đã có tiến bộ, có thể kiểm chứng một chút.
“Ngươi?” Tiêu Thác hơi khó tin.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799996/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.