Tráng Tráng suy nghĩ một chút và đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Để Cầm Chi mang một bầu rượu vào, bỗng nhiên có hơi muốn uống rượu.”
Thương Mai đứng dậy: “Được rồi, để ta đi dặn dò cho, uống một chút rượu.”
Uống rượu có thể giải tỏa được tâm trạng của mình, cô hi vọng là Tráng Tráng đừng giày vò mình đau khổ như vậy.
Bởi vì thời tiết hơi lạnh, Cầm Chi lại nhìn thấy công chúa khóc, cho nên mang rượu ấm tới.
“Uống ít thôi công chúa.” Cầm Chi rót rượu cho công chúa một chén rồi lại đổ tiếp: “Thôi bỏ đi, muốn uống bao nhiêu thì cứ uống bấy nhiêu, uống say rồi muốn đi đánh người thì cứ đánh người, muốn đi giết người thì cứ đi giết người, chúng ta không thể chịu cục tức này được.”
Sự quan tâm của Cầm Chi đối với Tráng Tráng đã vượt qua khỏi quan tâm của thị nữ đối với chủ tử, nàng ta thật lòng thương yêu Tráng Tráng.
Phần tình cảm chủ tớ như thế này làm cho Thương Mai phải cảm động.
Tráng Tráng ngẩng đầu lên nhìn Cầm Chi, nhỏ giọng nói: “Ta không sao đâu, ngươi đi ra ngoài trước đi, Quỳnh Hoa sắp trở về rồi, ngươi đến thu xếp một chút giữ vương phi ở lại đây dùng cơm.”
“Vậy được rồi, có vương phi ở đây với người, nô tì của yên tâm hơn.” Cầm Chi nói xong liền đi ra.
Tráng Tráng cầm rượu lên ngửi một cái, nhưng mà cũng không uống, nàng ta cười cười: “Những năm gần đây ta thật sự rất ít uống rượu, có đôi khi uống cùng với bọn lão thất, uống mấy chén như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799945/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.