Sau khi Thương Mai rời khỏi vương phủ thì không có chút phương pháp nào.
Tô Thanh cũng dân phát hiện có vấn đề.
“Nếu hãn muốn lấy tiểu thư Lâm gia thì thật là có quỷ.” Tô Thanh lạnh lùng nói.
“Hẳn là hoàng hậu ép, nhưng với Lương vương mà ta biết thì hẳn sẽ không dễ dàng bị bày bố” Thương Mai bỗng nhớ tới một vấn đề: “Hoàng hậu biết Ý Nhi sao?”
“Ta không biết bà ta có biết hay không.” Tô Thanh nói, cảm thấy lời này của mình có chút gượng ép: “Hản là hoàng hậu không biết đi?”
Thương Mai cứ cảm thấy chuyện xảy ra quá kỳ quái, Lương vương chỉ nhập cung một lần, ra ngoài liên từ bỏ việc chữa trị, còn nói muốn lấy tiểu thư Lâm gia.
Cô bỗng nhớ tới lần đầu tiên mình nhập cung, lúc đó lão thất cũng có mặt, nghe cuộc nói chuyện của họ, giống như lão thất có quyền lực can dự vào chuyện hôn sự của Lương vương.
Nghĩ tới đây, cô quên mất Loan Loan, lập tức bèn dặn dò Đao lão đại hồi phủ.
về tới phủ, vừa khéo Mộ Dung Khanh vẫn còn ở nhà.
Cô kêu Tô Thanh vào rồi đóng cửa lại, hỏi Mộ Dung Khanh: “Chuyện hôn sự của Lương vương có phải chàng có thể làm chủ không?”
Mộ Dung Khanh gật đầu: “Phải, hai người sao vậy? Quá lỗ mãng.”
Thương Mai thở phào một hơi: “Hắn nói không chữa trị chân nữa, còn muốn lấy tiểu thư Lâm gia”
“Tiểu thư Lâm gia? Tiểu thư Lâm gia nào?” Mộ Dung Khanh cau mày: “Bổn vương không biết chuyện này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799938/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.