Du ma ma “A” một tiếng, kinh ngạc nhìn về phía Liên Thúy Ngữ: “huyện chúa cố ý để hắn đánh sao?"
"Một chiêu khổ nhục kế này không thể không dùng, nếu không phải nhờ vậy sẽ không có cách nào dời đi những lời nói xấu của mọi người đối với Thương Mai, Tướng phủ còn có thể truyền ra những lời ác độc. Trải qua lần này, bây giờ người của Tướng phủ nói gì, cũng sẽ không có ai tin nữa” Gương mặt Liên Thúy Ngữ bình tĩnh nói, dường như chưa từng trải qua đợt hành hùng này.
Du ma ma nhìn Phan Đan, nhớ tới những lời hắn ta từng nói ngày hôm qua, vẫn cảm thấy có phân không tin hắn ta: “Sao ngươi lại bằng lòng giúp đỡ huyện chúa?”
Phan Đan nói: "Liên đại học sĩ có ơn đối với Phan gia ta, Phan gia không quên ơn này:
Hắn ta chắp tay nói tiếp: "Ngày hôm qua Hạ Thừa tướng đi rồi, còn có người theo dõi Hạ Chí Uyển, cho nên ta không thể không nói những lời đó với ma ma, mong ma ma đừng để bụng. Nhưng những lời này cũng là lời thật lòng. Hoàng hậu nương nương quả thật đã nghi ngờ ma ma, ma ma nên tự mình xem mà làm.
Phan Đan nói xong lại ra ngoài.
Hắn ta chỉ giúp một lần như thế, xem như trả lại ơn huệ của Liên đại học sĩ đôi với Phan gia. Hắn ta là người của Hoàng hậu, việc ra cung vào phủ đều có nhiệm vụ của hẳn ta.
Du ma ma ngôi xuống, nhìn Liên Thúy Ngữ có chút mất hứng: “Huyện chúa đáng lẽ phải nói với nô tỳ một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799902/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.