Mộ Dung Khanh cười: “Đúng vậy, hắn không giấu được với người của mình."
Thương Mai kéo hắn ngồi xuống: “Người đau đầu à?”"
"Gần đây thường bị nhiều lần." Hắn thật ra không phủ nhận.
"Rất khó giải quyết sao?" Thương Mai ngồi bên cạnh hắn, cầm lấy tay hắn và bắt đầu bắt mạch. Đây chỉ là bắt mạch bình thường, tiện cho châm cứu.
Nhưng cô lại chậm rãi nhíu mày.
"Không tính là khó giải quyết. Bây giờ đã điều binh mã từ Tĩnh Châu qua, ít ngày nữa sẽ đến." Mộ Dung Khanh nói.
"Phải mất mấy ngày?” Thương Mai còn chưa thả tay hắn ra, lại có chút không yên lòng.
"Đại khái khoảng mười ngày."
Thương Mai cầm lấy bàn tay còn lại của hắn, tiếp tục bắt mạch. Thật ra lần này cô làm tương đối nhanh, sau đó lấy ra túi kim châm, hỏi: "Gần đây người ngoại trừ đau đầu, còn cảm giác có chỗ nào khác không thoải mái không?”
"Mất ngủ, ngủ không được, không có gì khác. Đại khái do nghỉ ngơi không tốt mới dẫn tới đau đầu thôi."
Thương Mai “Ừ” một tiếng: “Có thấy tức ngực không? Có cảm giác thỉnh thoảng không thở nổi không?"
"Thỉnh thoảng."
Thương Mai không nói nữa, bắt đầu chọn huyệt châm cứu cho hắn.
Sau khi châm kim, Mộ Dung Khanh cảm giác được tình trạng đau đớn giảm đi rõ rệt. Hắn cười, nói với Thương Mai: "Có đôi khi bản vương cảm thấy cưới một đại phu về nhà vẫn thật sự không tệ."
Thương Mai rút kim rồi ngồi xuống: “Ta từng nhìn thấy Nhu Nhi ở trong khu vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799885/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.