Tư Trúc cô cô bị kéo vào trong phòng tối, thị vệ cột chặt bà ta lên giường gõ.
Tư Trúc cô cô câu xin thị vệ: "Cầu xin ngươi chuyển lời với Vương gia dùm ta, cứ nói Tư Trúc cô cô không phải chết vì hắn mà chỉ là mệt rồi, không muốn sống nữa."
Bà ta biết, Quý thái phi chắc chắn sẽ nói với Vương gia, bà ta vì hắn mà chết. Bà ta không muốn Vương gia hổ thẹn, không muốn hản khó chịu.
Đời này, bà ta đã làm sai rất nhiều chuyện. Bà ta đáng nhận kết cục ngày hôm nay. Bà ta chỉ muốn làm chút gì đó cho đứa bé mỉm cười toe toét mà bà ta đã từng ôm trong lòng. Tuy một chút việc cuối cùng này đã thất bại nhưng bà ta lại không muốn vương gia có bất kỳ gánh nặng gì.
Cùng lúc đó, Quý thái phi lại vào cung lần nữa thỉnh tấu Minh hoàng thái hậu cho phép trên Ngọc Điệp của nội phủ Hoàng gia viết rõ, Mộ Dung Khanh có một nghĩa mẫu, người đó chính là Tư Trúc cô cô.
Hoàng thái hậu biết được Tư Trúc luôn cưng chiêu Mộ Dung Khanh, cũng biết Quý thái phi rất dựa dẫm vào Tư Trúc cô cô. Bà cho rằng đây là điều kiện trao đổi của Quý thái phi, liên chuẩn tấu phá lệ cho nội phủ thêm vào một hàng Tư Trúc cô cô là nghĩa mẫu của Mộ Dung Khanh trên Ngọc Điệp.
Từ khi triều Đại Chu khai quốc cho tới nay, đây là tiên lệ một nô tỳ được viết tên lên ngọc điệp của hoàng gia.
Hoàng thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799836/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.