Thái bảo nói tiếp: “Thứ tư, lúc hỏa long đi vòng quanh có rất nhiều người đi theo, lúc Trần Loan Loan thiết chút nữa bị lửa đốt, ngươi đã nói lúc đó có rất nhiều hạ nhân ở đó, nếu có hạ nhân, lại biết phòng bên có người, vì sao không lập tức đi vào thông báo sơ tán?”
Hạ Thừa Tướng đứng ra nói: “Thái bảo, lúc đó có rất nhiều hạ nhân không biết trong phòng bên có người, hơn nửa lửa đột nhiên bùng lên, mọi người đều rối loạn, còn vội vàng sơ tán những người đi theo, nhất thời quên mất cũng là chuyện có khả năng.”
Thái bảo lạnh lùng nói: “Được, coi như hạ nhân đi theo không biết, nhưng lúc đó người của Hiểu Nguyệt phái đi đang nhìn chằm chằm, vì sao lại không đi thông báo?”
Lão phu nhân nhíu mày nói: “Trường hợp hỗn loạn, chưa chắc đơn giản như những gì Thái bảo đã nghĩ, Thái bảo cần gì phải kích động như thế?”
Thái bảo nhìn lão phu nhân: “Đúng vậy, chưa chắc đã đơn giản như những gì lão phu nghĩ, có lẽ lại càng phức tạp hơn nhiều, có đúng không lão phu nhân?”
Lão phu nhân không nói tiếng nào, thật sự chẳng có gì hay mà nói, trong lòng bà rất rõ ràng ly rượu của Lương Thị và Hạ Thương Mai hoàn toàn không bị dẹp đi, là bẫy do ông ta cố ý bày ra, để Tây Môn Hiểu Nguyệt thừa nhận rằng người của nàng ta đẹp ly đi, vì sao lại dẹp ly mà không dẹp những dụng cụ khác? Chỉ riêng điểm này là đã có rất nhiều chuyện để nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799820/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.