Tấn Quốc công quả thật sắp nổi điên, trước đây ở phủ này đừng nói là tức giận, chỉ cần ông ho nhẹ một tiếng hoặc đen mặt một chút, Lương Thị rất biết điều.
Thế nhưng, hiện tại ông đã bừng bừng lửa giận, mà Lương Thị vẫn không im lặng.
Tây Môn nhị gia bước lên kéo lấy cánh tay của Lương Thị: “Được rồi, nhìn xem, người đã chọc tức phụ thân rồi, còn không mau đi ra ngoài?”
Lương Thị nhìn chằm chằm vào phu quân của mình, thật sự muốn giáng một bạt tai, là người đầu ấp tay gối, vậy mà hắn lại thỏa thuận ngâm với Tây Môn Hiểu Nguyệt, hi sinh bà ta, người vợ cả đã cùng chung sống hai mươi năm nay.
Thế nhưng, bà ta nhẫn nhịn cơn tức này, sau một lần suýt chết, bà đã bắt đầu suy xét một cách lý trí, hôm nay đã muốn nói rõ ràng, thì phải cố gắng hết sức mà nói.
Lương Thị giãy ra khỏi tay hắn, chậm rãi quỳ xuống trước mặt Thái Bảo, ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng: “Đại nhân, ngài là trưởng bối của họ Tây Môn chúng ta. Hôm nay thân thiếp dũng cảm quỳ trước mặt ngài, xin ngài, hãy giúp thân thiếp làm chủ. "
Thái Bảo trâm mặc: “Nói đi!”
Thế là Lương Thị đã kể lại tất cả những điều xảy ra ở Tướng Phủ vào ngày hôm đó, bao gồm cả việc ra tay với Quế Viên dự định vu cáo hãm hại Thương Mai, cũng nói ra hết.
Nhiều lần, Tấn Quốc công và Tây Môn Hiểu Nguyệt muốn cắt lời bà, nhưng khi Thái Bảo liếc qua với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799817/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.