Hạ Thừa tướng đột nhiên nói: “Ngọn lửa ở phòng tân hôn là ngươi châm đúng không?”
Thương Mai bật cười: “Trí tưởng tượng của Tướng gia tốt quá, có lẽ phụ thân sẽ biết là ai châm.”
Cô không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận.
Tây Môn Hiểu Nguyệt lạnh lùng nói: “Thật sự là ngươi sao? Rốt cuộc ta và ngươi có mối thù nào chứ? Sao ngươi muốn châm lửa thiêu chết ta?”
Nụ cười của Thương Mai sâu hơn, nhìn gương mặt tức giận nhưng không vô tội của Tây Môn Hiểu Nguyệt: “Hiểu Nguyệt phu nhân nói thế đúng là… Khiến ta không biết nên trả lời thế nào mới đúng đây. Tuy ta biết vết thương của Quế Viên và trận hỏa hoạn trong phòng hôm nay là do phu nhân bày kế, song chỉ tiếc không có bằng chứng, nên ta cũng không dám khẳng định gì. Thế nên, đối với tội danh mà phu nhân chỉ trích, ta khó mà thừa nhận được.”
Đôi mắt hạnh của Tây Môn Hiểu Nguyệt trợn to, phẫn nộ không nói nên lời. Cuối cùng nàng ta cũng hiểu tại sao tổ phụ lại bảo nàng ta trước tiên đừng đối phó với hai mẹ con Liên Thị, đúng là nàng ta đã đánh giá thấp hai người họ.
Ở đây đã chẳng còn gì để nói, tuy trong lòng Hạ Thừa tướng nghi ngờ trăm bề, thậm chí là chắc chắn, nhưng ông ta không ta không có bằng chứng chỉ tội cô.
Dù có bằng chứng, nhưng ông ta đã trải qua việc điều tra chưa? Không, Tướng phủ của hôm nay không thể lại bị bất kì ai gài người vào nữa.
Còn lão phu nhân thì dẫn Liên Thị vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799809/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.