Phủ Thừa Tướng có hai hoa viên, một cái là tiền hoa viên, một cái là hậu hoa viên.
Tiền hoa viên không lớn bằng hậu hoa viên, hai hoa viên được nối liền bằng một cái hồ, chỉ là được cách nhau bởi các kiến trúc.
Phần lớn khu vực trong hậu hoa viên là sau này mới được xây dựng lên, âm thầm xâm chiếm đất đai của người dân, chuyện này cũng từng gây nên sự tranh cãi, sau này lão phu nhân lại bỏ tiền ra mua lại số đất đó mới làm chuyện này lắng xuống.
Hậu hoa viên có một khu rừng trúc, rừng trúc này đã có sẵn từ lâu, phủ Thừa Tướng chỉ xây lên một bức tường bao vây khu rừng trúc đó lại, sau đó lại xây thêm vài cái đình hóng gió ở hậu hoa viên, xây thêm mấy hòn núi giả trong hồ.
Nhưng mà mấy năm gần đây rất hiếm có người bước vào hậu hoa viên, bởi vì trong khu rừng trúc kia có rắn độc, Hạ Thừa Tướng từng sai người đi bắt, nhưng vẫn không thể diệt sạch, dần dần không có ai dám đến nữa.
Lúc nãy phu nhân Nguyệt Nhung đến báo, nói Liên Thị sẽ đến nơi này, cho nên lão phu nhân mới bất đắc dĩ dời trận địa đi, nếu đổi là ngày thường, bà sẽ không bao giờ đến hậu hoa viên.
Tiết mục sắp xếp sẵn ngày hôm nay là làm Liên Thị đi ra ngoài, vì bây giờ bà đã mù không nhìn thấy nữa, hơn nữa bà cũng không thích giao tiếp với nhiều người, cho nên cho dù có đi ra ngoài thì bà cũng chỉ ngồi một mình trong đình hóng gió.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799752/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.