Lời này thiếu chút nữa khiến Hạ Thừa tướng tức chết, sao nàng ta dám làm thế? Trước mặt nhiều người như vậy lại tự xin được ở lại chăm sóc Thái tử, sao nàng ta có thể không biết xấu hổ như vậy? Tuy đã hạ chỉ ban hôn, nhưng dẫu sao vẫn chưa thành thân, ở trong mắt tất cả mọi người, nàng ta vẫn là tiểu thư phủ Thừa tướng, con gái nhà lành chưa lập gia đình lại ở lại trong cung cùng với Thái tử, người ta sẽ đánh giá thế nào?
Sao hoàng gia có thể chấp nhận con dâu không biết xấu hổ như vậy?
Hoàng hậu giận đến tay cũng run run, bà ta ngẩng đầu nhìn Hạ Thừa tướng, đôi mắt âm u không thể đoán định: “Thừa tướng dạy con khéo thật đấy!”
Nói xong, bà ta tức giận rời đi.
Mộ Dung Khanh thấy Hoàng hậu rời đi, hắn đứng lên, nói: “Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, tất cả giải tán thôi, các vị trở về nghỉ ngơi sớm đi.”
Nói xong, hắn đưa tay về phía Thương Mai, cô do dự một lát rồi cũng đặt tay vào trong lòng bàn tay hắn, cô đứng lên, hai người song song rời đi trước mắt tất cả mọi người.
Điều này còn có sức thuyết phục hơn so với hạ chỉ ban hôn, trong dịp chính thức như đêm nay, Nhiếp Chính Vương đầu tiên để cho Hạ Thương Mai ngồi chung với hắn, sau đó lại dắt tay Hạ Thương Mai rời đi, dành cho cô sự tôn trọng nhất, gần như là tuyên bố với mọi người, Hạ Thương Mai chính là Nhiếp Chính Vương phi tương lai.
Từ trước tới nay, Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799730/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.