Hoàng hậu nhìn Liên Thị đầy nghi ngờ, tôi hỏi: “Ngươi nói đi, đã bỏ sót chuyện gì?”
Liên Thị mỉm cười đáp lời: “Chính là, Hoàng thượng tuy bệnh nặng, nhưng vẫn đang ở Hi Vi Cung.”
Hoàng hậu không vui nói: “Đây không phải lời thừa thãi sao? Chính vì Hoàng thượng đang ở Hi Vi Cung dưỡng bệnh, nên mới cần chọn ra người làm Giám quốc.”
Lời này của Hoàng hậu chẳng khác gì nói rằng nếu Hoàng thượng băng hà thì cần gì phải rắc rối như thế nữa? Thái tử trực tiếp đăng cơ là được.
Liên Thị sắc mặt thất kinh: “Hoàng thượng dưỡng bệnh ở Hi Vi Cung, ý chỉ cuối cùng của người là để Nhiếp Chính Vương làm giám quốc, vậy thì, sau khi Nhiếp Chính Vương tiếp chỉ sẽ thực thi quyền lực của Hoàng đế, toàn bộ quyền lực của hoàng gia sẽ tập trung trong tay Nhiếp
Chính Vương, trong tình cảnh này, Thái tử vẫn là Thái tử, đại thần vẫn là đại thần, không có gì thay đổi. Bây giờ Nhiếp Chính Vương xảy ra chuyện, giả như Nhiếp Chính Vương không may qua đời, thì trong trường hợp không có ai chỉ định người làm Giám quốc, vậy theo quy định từ xưa, sẽ do người có địa vị cao nhất trong hậu cung chỉ định, bây giờ người có địa vị cao nhất hậu cung không phải là Hoàng Thái hậu, mà là Thái Hoàng Thái hậu ở Hán Sơn. Vì vậy, thần nữ đề nghị, có thể mời Lê bộ Thượng thư và Lễ Thân Vương đích thân đến Hán Sơn xin ý chỉ chọn người giám quốc do chính Thái Hoàng Thái hậu chỉ định, như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799723/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.