Tình trạng bên phía Lương Vương đã ổn định, lại có Ngự y ở bên, cho nên Thương Mai chỉ đi tới châm kim, kê thuốc là được rồi.
Nhưng Thương Mai lại có thái độ đối với Lương Vương. Có lẽ vì trước đó nghe đám người Tiêu Thác nói trên chân nội gian nào đó có một chữ Lương, cô nghĩ là Lương Vương phái sát thủ ra ám toán Mộ Dung Khanh.
Cảm xúc này tuyệt đối không biểu đạt ra, nhưng Lương Vương dường như cảm giác được. Trước khi cô đi, hắn lại nghi ngờ hỏi cô: “Hạ Thương Mai, nàng làm sao vậy?"
Thương Mai nhìn hắn, thấy đôi mắt hắn đơn thuần lại trong veo, xem ra thật sự không phải là dạng người giảo hoạt. Nhưng cô phải giải thích thế nào về chữ Lương kia?
Cô khẽ nói: "Không sao, chỉ là hơi mệt thôi."
Lương Vương “Ừ” một tiếng: “Nàng về nghỉ ngơi đi, bản vương thấy đỡ hơn nhiều rồi."
Tráng Tráng ngồi ở bên giường, nói: "Đại tôn tử, ngươi mau khỏe rồi chúng ta đi săn bắn."
"Cái đó được đấy.” Lương Vương cười nhìn nàng: “Gọi cả Thượng hoàng thúc nữa."
"Tất nhiên rồi!" Gương mặt Tráng Tráng có chút buồn bã: “Chúng ta còn có việc, phải đi đây."
Lương Vương không phải người ngu. Trên mặt hai người Tráng Tráng và Hạ Thương Mai đều có vẻ nặng nề, vành mắt hai người đều thâm đen. Điều này chứng tỏ chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.
Nhưng liệu chuyện gì xảy ra mà có thể dính dáng tới cả hai người?
Sau khi hai người rời đi, Lương Vương gọi tâm phúc tới: “Đi tìm hiểu xem phủ Nhiếp Chính Vương rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799696/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.