Tiêu Thác thấy cô vẫn luôn không lên tiếng, thậm chí lên tiếng cũng trầm mặc như trước, nóng lòng cộng thêm lo lắng, hơn nữa không có tín nhiệm với cô, không để ý An thân vương ở đây, một bước dài đi tới, hai tay bắt lấy bả vai Thương Mai, lắc lắc tức giận nói: “Ngươi nói chuyện đi, hắn như thế nào rồi?”
Hắn là võ tướng, sức lực vốn khác với người thường, Thương Mai đã quá mệt mỏi, bị hắn lắc kịch liệt như vậy, trời đất quay cuồng trước mắt tối sầm, ngất xỉu đi.
Tiêu Thác ngẩn ra, vội vàng ôm lấy cô.
An thân vương tiến lên, không vui nói: “Tiêu Thác, ngươi tức giận với nàng ta làm gì? Nếu nàng ta có cách, thì sao chỉ ngồi bất động được? Việc có thể làm nàng ta nhất định đều làm rồi.”
Mộ Dung Tráng Tráng thấy Tiêu Thác kích động như vậy, làm hại Thương Mai té xỉu, cũng tức giận, đẩy Tiêu Thác một cái: “Tên thô bạo này, có bản lĩnh tự ngươi cứu đi, ức hiếp một nữ nhi còn là hảo hán gì nữa?”
Nàng ta đoạt lại Thương Mai từ trong ngực Tiêu Thác, muốn ôm ra ngoài, nhưng không đủ sức, “bịch” một tiếng, Thương Mai ngã trên mặt đất, lửa giận trên mặt nàng ta biến mất, ngượng ngùng nói: “Hay là các ngươi ôm đi.”
Thương Mai rơi xuống đất ngược lại tỉnh táo hơn, cô chậm rãi co người lên, bò lên ghế băng, vẫn cảm thấy choáng váng, đầu gục trên bàn, giọng khàn khàn nói: “Nửa giờ sau, ta sẽ châm cứu cho hắn, để ta nghỉ một chút.”
Giọng cô mệt mỏi vô lực, là thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799691/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.