Thương Mai trở lại trong phủ thì đã gần giờ Dậu rồi.
Sau khi giết A Phát, cô đi đến cung của Hoàng thái hậu chào từ biệt, tất nhiên là được Du ma ma và thị vệ hộ tống mà đi.
Hoàng thái hậu nói chuyện với cô một lúc lâu mới cho cô rời đi.
Lương Vương hồi phủ, trước tiên cô cần phải đến Lương Vương phủ, bố trí ổn thỏa cho Lương Vương, lại dặn dò ngự y chú ý một số chuyện, mới có thể trở về Tướng phủ, vì vậy, cô để Du ma ma đưa Tiểu Khuyên về trước.
Bước vào Tướng phủ, sắc trời dần dần tối lại.
Dựa theo quy củ, cô ra ngoài trở về thì phải đi thỉnh an lão phu nhân, nhưng mà, cô lại trở về Hạ Chí Uyển.
Liên Thị thấy cô trở về, khẽ ôm lấy cô: “Chịu khổ rồi.”
Thương Mai ôm lấy Liên Thị, vô cùng đau xót trong lòng, đau khổ cũng đánh thẳng vào tim, vô cùng mệt mỏi nói: “Mẫu thân, Lâm Lâm chết rồi.”
Cả người Liên Thị chấn động, đẩy Thương Mai ra nhìn cô: “Con nói cái gì?”
Thương Mai nói cho Liên Thị biết chuyện xảy ra vào sáng sớm hôm nay, Liên Thị nghe xong, ngã ngồi xuống ghế, nước mắt lập tức chảy xuống.
Thằng bé kia, tốt đến nhường nào, nó là người đơn thuần duy nhất trong Tướng phủ ngọa hổ tàng long này, lại cứ mất đi như vậy sao?
Liên Thị suy nghĩ một lát, ngẩng đầu nhìn Thương Mai: “Ở trong cung cũng dám ra tay? Bọn họ lại to gan như vậy sao? A Phát là người của Mai phi, hắn ta không nhìn thấy rõ ràng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799685/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.