Mộ Dung Khanh biết nếu cứ kéo dài như vậy mãi, Lương Vương chắc chắn sẽ nguy hiểm, hắn quyết định giải quyết dứt khoát.
Vì thế hắn hỏi Thương Mai: “Cần bao lâu Lương Vương mới thoát khỏi tình hình nguy hiểm?”
Thương Mai hơi do dự nói: “Bây giờ vẫn chưa thể nói chính xác được, phải xem thử Lương Vương điện hạ có xuất hiện viêm phổi cấp tính hay không.”
“Ba ngày?” Mộ Dung Khanh cũng không có ý định để cô nói quanh co, ép cô đưa ra thời gian cụ thể.
Thương Mai nhanh chóng suy nghĩ thầm trong đầu, nếu có người giúp đỡ cô thì chắc là có thể giúp Lương Vương thoát khỏi nguy hiểm trong vòng ba ngày, nhưng mà ngự y có giúp cô không? Chỉ e bây giờ ngay cả Viện Phán cũng không đứng về phía cô.
“Nói chuyện!” Mộ Dung Khanh đột nhiên nghiêm túc lạnh lùng nói: “Ngươi câm sao?”
Thương Mai đành bất đắc dĩ nói: “Vâng, ba ngày!”
Mộ Dung Khanh gật đầu, nhìn Hoàng thái hậu nói: “Mẫu hậu, nếu nàng đã hứa rằng trong vòng ba ngày sẽ làm cho Toàn thoát khỏi nguy hiểm thì cứ cho nàng ta thời gian ba ngày, người thấy thế nào?”
Tuy hắn đang hỏi ý kiến nhưng giọng điệu lại vô cùng chắc chắn.
Hoàng thái hậu không nói tiếng nào, chỉ lạnh nhạt liếc nhìn Quý Thái Phi.
Quý Thái Phi hiểu ý Hoàng thái hậu, bà đang định nói chuyện, Mộ Dung Khanh lại đột nhiên xoay người nói: “Nếu mẫu hậu đã đồng ý, vậy thì cứ làm theo ý của bổn vương, ba ngày này, tất cả ngự y trong Thái Y Viện thay phiên nhau canh giữ Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/799649/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.