“Con, hài tử này!” Hy Thái hậu từ ái cười khẽ, mắt lưu ly hướng tới Bắc Tiểu Lôi nhìn lại. “Cũng đã là người thành gia thất, vẫn còn nghịch ngợm như vậy. Không sợ bị Vương phi chê cười sao.”
“Lôi Nhi mới không chê cười ta, đúng không?” Dạ Tinh Thần ngoảnh lại nhìn Bắc Tiểu Lôi, con ngươi thâm thúyxẹt nhanh một đạo ánh sáng.
Bắc Tiểu Lôi nhướng mày, nàng còn không có thời gian chê cười hắn đâu.
“Hoàng đệ, không biết quý phủ Vương phi ở nơi nào?” Dạ Tinh Triệt bỗng nhiênhỏi, con ngươi sâu xa có chút bí hiểm khó dò nhìn vào Bắc Tiểu Lôi.
“Đúng a, xem trí nhớ ai gia này. Còn không rõ danh tự của con dâu đây?” HyThái hậu hướng nhũ mẫu cười một tiếng. “Già rồi, không còn dùng đượcnữa.”
“Thái hậu nói đùa, người còn trẻ lắm.” Nhũ mẫu mấp máy môi, trêu ghẹo nói.
“Con gọi là Bắc Tiểu Lôi.” Bắc Tiểu Lôi nhìn Hy Thái hậu, nhìn nhân gia taonhã cao quý, có thể so với cha mẹ nhà mình hơn không biết bao nhiêu lần.
“Lôi Nhi, đối với mẫu hậu cần dùng kính xưng.” Dạ Tinh Thần ở bên tai Bắc Tiểu Lôi nhắc nhở.
Kính xưng?
Bắc Tiểu Lôi khẽ nhíu lông mày, chẳng lẽ còn muốn kêu lão phật gia các loại? Thật xin lỗi, nàng cũng sẽ không.
“Tiểu Lôi, tên rất hay.” Hy Thái hậu cười nói, yêu thương nhìn Bắc Tiểu Lôi.“Lôi Nhi, về sau cùng với Thần đều gọi ta là mẫu hậu đi.” Dù sao cũng là con dâu, vốn nên xưng hô như thế.
“Dạ.” Bắc Tiểu Lôi khom người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2377048/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.