Lời nói của BắcTiểu Lôi giống như quăng ra một quả pháo rồi bùng nổ, làm cho trước mắtDạ Tinh Triệt cùng Hy Thái hậu tuôn ra kim quang.
“Ngươi, ngươinói Thần Nhi là ngươi cướp làm áp trại phu quân?” Hy Thái hậu chỉ vàoBắc Tiểu Lôi, tay cũng run lên. Mắt lưu ly nhìn Bắc Tiểu Lôi, giống nhưlà nhìn thấy phải đầm rồng hang hổ.
“Không sai.” Bắc Tiểu Lôi gật đầu, áo dài đỏ rực dao động, bên hông buộc một sợi màu vàng tungbay theo gió, con ngươi đen sáng ngời, vẻ mặt ngông cuồng nhưng lại làmngười khác không cách nào chán ghét được.
Dạ Tinh Thần cúi thấpđầu, thờ ơ không muốn tiếp tục thêu dệt lời nói dối. Dù sao hết thảynàng đều nói toạc ra rồi, còn có thể có chuyện tệ hơn sao?
“Nói như thế, ngươi cũng không phải là người Đằng Dao thôn gì đó?” Hy Thái hậu chưa từ bỏ ý định mà hỏi.
“Căn bản là không có địa phương kia.” Dạ Tinh Triệt thản nhiên đáp, ánh mắtsâu xa nhìn Bắc Tiểu Lôi, giống như muốn xem thấu nàng.
“Vậy cáikia, Hoàng nhi, con mới rồi?” Hy Thái hậu khó hiểu nhìn Dạ Tinh Triệt,nếu như đã biết rõ không có địa phương kia, vì sao còn giúp bọn chúngnói dối lừa gạt bà?
“Con chỉ là muốn giúp Hoàng đệ.” Dạ TinhTriệt nhìn Dạ Tinh Thần, thanh âm trầm thấp, mang theo không vui. “Thần, đệ nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Hoàng huynh, mẫu hậu,xin thứ lỗi. Con không phải cố ý muốn lừa hai người. Chỉ là không hyvọng hai người lo lắng.” Xảy ra chuyện gì ư? Dạ Tinh Thần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2377043/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.