Môi mỏng dưới mặt nạcủa nam nhân hé mở, cố gắng tác động lên hai gò má, sau đó phun ra lờinói lại băng lãnh như cũ, không chút độ ấm.
“Vì sao chúng ta phải đi theo ngươi?”
Tả Hữu Tinh nén xuống ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt nho nhỏ nhưng lại phithường bình tĩnh. Cũng không sợ hãi nam nhân đột nhiên xuất hiện này,hai mắt thật to một bên lưu ý bên ngoài phòng, không biết nhũ mẫu có gọi được mẫu thân đến hay không? Một bên trong đầu nhỏ rất nhanh chuyểnđộng, suy đoán rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chung quy gần nhất có người muốn mang nó và muội muội đi? Bọn chúng chẳng qua là hài tử, nó nghĩkhông ra đến tột cùng sẽ có người nào đối với một đôi hài tử không cócông dụng gì lại ra tay?
“Ngươi không muốn biết ta là ai sao?”
Nam nhân cũng không tức giận, trong đôi tròng mắt ngược lại toát ra thưởng thức đối với nam hài.
“Không muốn.” Tả Hữu Tinh lay động đầu nhỏ, hướng phía nam nhân nói. “Ngươi đi nhanh đi, nếu không ta sẽ gọi người.”
Đôi đồng tử thâm thúy của nam nhân nheo lại, bước dài đến bên giường, cánhtay thon dài gộp hai hài tử lại cùng nhau ôm vào trong ngực.
“Buông chúng ta ra, buông ra…”
Tả Hữu Tinh dù thông minh cũng chỉ là đứa bé, không có khí lực chống đỡvới người trưởng thành có tập võ mãi, cũng chỉ có thể đá chân liều mạnggiãy giụa, rồi lại sợ hãi thương tổn tới muội muội.
Tả Hữu Nguyệt nguyên là mở lớn hai mắt nhìn vào nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2376994/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.