“Chậm đã—“
Mộttiếng quát uy nghiêm vang lên, chính là thái hậu được đám người hoànghậu đỡ đi đến, kéo theo cẩm bào viền vàng, kim trâm trên đầu càng khôngngừng đung đưa, nghênh đón ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng lóa mắt, như cónhững ngôi sao được khảm ở bên trong.
“Tham kiến hoàngthượng.” Khi Thượng Quan Mị nhìn thấy Dạ Tinh Triệt cũng ở đây, tronglòng chợt có cảm giác xấu. Chỉ sợ hôm nay Bắc Tiểu Lôi sẽ thoát được một lần, nhưng trên mặt lại vẫn không biến đổi, cười yếu ớt nhẹ nhàng cúiđầu với Dạ Tinh Triệt.
“Bình thân.” Dạ Tinh Triệt lạnh lùng ném hai chữ, không hề để ý nàng ta.
Sắc mặt Thượng Quan Mị cứng đờ, hai tay gắt gao bóp chặt.
“Tham kiến thái hậu, hoàng hậu nương nương.” Du quý phi cùng mọi người hành lễ vấn an.
“Bình thân đi.” Thái hậu vẫy tay, nhàn nhạt nói, đối với Du quý phi này cũng không có hảo cảm.
“Tạ thái hậu.” Du quý phi ngượng ngùng đáp, đứng qua một bên.
“Mẫu hậu, sao người lại tới đây?”
Dạ Tinh Triệt mím môi, trên mặt không có ý cười, từ những lời đơn giản của Bắc Tiểu Lôi cùng câu trả lời của thị vệ ban nãy, hắn đã biết thái hậucho đòi Bắc Tiểu Lôi tiến cung. Hắn hiểu được mẫu hậu từ lần gặp đầu đãkhông có cảm tình với Bắc Tiểu Lôi, thậm chí là chán ghét nàng. Chỉ sợhôm nay cho đòi nàng tiến cung cũng không phải chuyện tốt, mà là mộtbuổi Hồng môn yến(1).
“Nếu ai gia không đến, chẳng phải là chờ con đem nha đầu bất kính với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2376902/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.