Khách điếm • sương phòng
Cửa sổ rộng mở, có thể nhìn rõ sự phồn hoa của đường phố bên ngoài, ngựa xe như nước.
Có mấy người đều ngồi ở bốn phía của sương phòng, lẳng lặng, không nói tiếng nào.
Một người thân mặc váy áo đỏ rực, tà váy rộng mở dùng sợi tơ vàng thêu lênmột đóa mẫu đơn chói mắt. Lộng lẫy, cao quý. Tóc mây được búi lên, đôimắt sáng ngời giờ phút này lại tràn đầy sầu lo.
Nam tử bên cạnhnàng mặc một bộ áo bào trắng nhẹ nhàng, mày kiếm mắt sáng, bưng ly tràtrong tay lên nhẹ nhấp, nhưng vẻ mặt lại như đang suy nghĩ cái gì.
Đối diện với hai người, là ba vị nam tử. Nam tử ở giữa mặc lam bào, đaingọc thắt eo, giữa hai đầu lông mày vẫn luôn không giãn ra. Hai nam tử ở hai bên hắn, một trang phục thanh bào, một trang phục hắc bào, đều cóngũ quan sắc bén, ánh mắt lạnh nhạt, thoạt nhìn hẳn là thị vệ của nam tử lam bào kia.
Mấy người đó không phải ai khác, chính là Bắc TiểuLôi, Dạ Tinh Thần, Tả Quân Mạc cùng hai tên thị vệ của hắn từ Dạ Liêuchạy tới Nguyệt Diễm quốc.
“Sao lại vẫn chưa trở về?”
BắcTiểu Lôi rốt cuộc không chịu nổi loại trầm mặc này nữa, đứng lên. Kéotheo một thân váy đỏ, đôi mi thanh tú nhíu chặt lại với nhau.
“Lôi Nhi đừng gấp, ta thấy Thu huynh rất nhanh sẽ trở lại thôi.” Dạ TinhThần cũng đứng lên, lấy tay vỗ nhẹ vai Bắc Tiểu Lôi, an ủi nói.
“Làm sao có thể không gấp đây?” Bắc Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/2376821/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.